ZingTruyen.Top

ĐỂ EM THAY CHỒNG CHĂM SÓC CHỊ

Chương 14:Cậu tư về

JangLue

Trân Ni trở về nhà sau khi đã ra ngoài hoàn thành công chuyện của mình. Cô tới tìm mợ Cả thì được nghe mợ Cả kể tường tận chuyện thất tình của Lệ Sa. Trân Ni thấy cũng tội nghiệp. Nhưng giờ động viên cũng chả giải quyết được gì. Cô nói mợ Cả cứ cho nó về nhà chơi vài ngày. Cô sẽ phụ mợ chăm bọn trẻ để gần gũi nhau hơn. Trân Ni có lên thăm mợ Ba nhưng không nhắc đến chuyện của Lệ Sa nữa. Vì hiện tại, mợ Ba trong lòng đã có quyết tâm muốn thay đổi số phận rồi. Giống như mợ Cả nghĩ. Nếu như nói vào cho Lệ Sa lúc này, biết đâu mợ Ba sẽ nghĩ hai mợ vì đang đố kị việc mợ Ba được sủng ái mà chia rẽ mợ với phu quân của mình.

Thời gian cũng đã trôi qua được nửa tháng. Cậu Tư cuối cùng cũng trở về. Thời gian cậu đi không quá nhanh nhưng cũng lại không quá lâu. Nó đủ để Trân Ni làm được những việc Trân Ni cần.

Cậu đi lâu ngày, khi trở về đương nhiên sẽ gọi Trí Tú và Trân Ni đến để nắm tình hình của gia đình xem trong lúc cậu vắng nhà có ổn không. Thấy các báo cáo đều không có vấn đề gì cậu không ngớt lời khen ngợi hai mợ. Đương nhiên Trí Tú cũng không bỏ qua việc khen ngợi Trân Ni hết lời với cậu.

- Mợ Sáu còn nhỏ mà thông minh lanh lợi, dạy ít hiểu nhiều, còn giúp em chăm tụi nhỏ rất tốt.

- Được, cậu không nhìn nhầm người mà. Em về lo cho tụi nhỏ trước đi. Cậu gặp mợ Sáu có chút chuyện.

- Dạ cậu, chị về trước nha.

- Vâng, chào chị ạ.

Dù đã cố dấu đi cảm xúc nhưng Trân Ni vẫn nhận ra sự ghen tuông trên Trí Tú. Suốt nửa tháng nay cậu đi vắng hai người đã vô cùng tự do, thoả mãi gần gũi nhau. Bây giờ cậu về, Trí Tú lại phải san sẻ Trân Ni với cậu. Chưa gì mà cậu đã đòi Trân Ni của chị rồi. Chút ấm ức trong lòng hiện lên.

-Em làm việc tốt lắm. Việc quà cáp cho con của các quan trên, công chúa, hoàng tử em làm đến đâu rồi. Cũng gần đến tết Trung Thu rồi.

- Thực ra thì những thứ quý giá chắc chắn các quan đều cố gắng kiếm để tặng rồi, nên em nghĩ không cần quá phô trương, nhưng vẫn phải giá trị mà còn thể hiện được thiện chí. Đối với con cái của các quan nhị phẩm tặng cho các tiểu thư của họ khuyên tai bạc, còn các công tử thì tặng vòng tay, bạc là vật trừ tà, đem lại sức khỏe cho mọi người, nhất là trẻ con. Nhưng điều quan trọng là hoạ tiết phải đẹp và ý nghĩa. Em có sẵn hai bản thiết kế quà cho các tiểu thư, công tử của những vị quan nhất phẩm. Còn đây là những bản thiết kế cây trâm vàng và nhẫn để tặng cho các vị công chúa hoàng tử. Điều đặc biệt là sẽ khắc tên của họ vào những món đồ vật, như vậy sẽ tỏ được thành ý. Mà không quá tốn kém. Cậu cũng biết rồi. Nhân công trong tiệm vàng mình nổi tiếng khéo léo tỉ mỉ số một. Nên em nghĩ các cháu sẽ thích món đồ người tặng thôi.

Cậu Tư nhìn qua những bản thiết kế của Trân Ni thì hài lòng.

- Em tự thiết kế hả.

- Dạ.

- Giỏi lắm. Cứ làm theo ý em đi. Tiện đây cậu cũng muốn nói chuyện với em. Đêm nay ở lại đây, lát cậu cho người pha nước cho em tắm rồi lên nằm với cậu. Cậu đi đường xa nên chỉ muốn nói chuyện với em thôi.

- Dạ, cảm ơn cậu.

Cậu Tư nằm ôm Trân Ni. Thủ thỉ tâm sự với cô. Chả biết sao cậu rất muốn chia sẻ cùng cô vợ nhỏ này. Đôi khi cậu không quá cần du͙ƈ vọиɠ như ở bên các mợ khác, chỉ cần ôm Trân Ni ngủ là đủ.

- Thời gian vừa rồi cậu lên kinh thành, công việc được giao phó rất nhiều. Có lẽ việc kinh doanh sẽ phải giao hết cho các mợ rồi. Mà em biết đó. Cậu có ba người vợ thì ba người chỉ biết sân si đố kỵ, không tài mọn gì. Còn trong ba người các em thì mợ Cả mợ Ba đều có việc rồi, chỉ còn em hiện tại là làm hộ mợ Ba chứ chưa có công việc cụ thể. Cậu tính giao tiệm cầm đồ và tiệm vàng cho em quản lý nhưng...


Cậu Tư ngưng lại, Trân Ni biết cậu đang lo lắng điều gì. Nhưng cô vẫn im lặng lắng nghe cậu nói. Cô không thể hiện mình quá quan tâm nhưng cũng không phải là thờ ơ với điều cậu muốn tâm sự.

- Cậu cứ thổ lộ hết nỗi lòng mình với em. Em sẽ nghe và tôn trọng những gì cậu muốn làm.

Cậu Tư giống như được tiếp thêm sức mạnh cậu Tư thổ lộ nỗi trăn trở của mình .

- Thực ra mợ Cả quản lý các cửa hàng rất tốt, cậu giao những cửa hàng đó cho mợ, coi như để mợ quản lý cơ ngơi sau để lại cho cậu Hai nhỏ. Còn tiệm cầm đồ là cơ ngơi của gia đình cậu, sau này đứa con nào ngoan nhất, có tài có đức cậu giao cho nó kế thừa sự nghiệp của ông bà tổ tiên (*). Riêng tiệm vàng là để cho mợ Ba vì đó là tài sản của mợ ấy. Cậu tin tưởng em không phải là người tham lam. Cậu muốn em quản lý nó dùm cậu. Mà chắc em chưa biết, cậu ôm dồn nhiều việc quá, thời gian gần đây tiệm vàng đã có dấu hiệu thua lỗ nặng, cậu phải lấy tiền lời ở tiệm cầm đồ của nhà mình để cứu vớt tiệm vàng của nhà mợ Ba. Với tài năng sáng tạo, quản lý của em chắc chắn sẽ phát triển được hai cửa hàng cậu giao.

- Nếu cậu có lòng tin với em thì em sẽ cố gắng. Thậm chí nếu cậu cần, em cũng có thể viết cam kết sẽ không tranh đoạt tài sản của cậu.

- Cậu tin em, em nghĩ em có thể chiếm đoạt của cậu à. Cậu biết em sẽ biết cái gì là lợi cái gì là hại. Nếu em làm tốt cậu không bao giờ để em phải chịu thiệt.

- Em biết cậu thương em nhất mà.

Cậu Tư nói rồi ôm Trân Ni ngủ. Quả thật cậu cảm thấy rất mệt mỏi. Giờ này chỉ cần được bình yên ở bên nơi Trân Ni là cậu cảm thấy dễ chịu.

Trân Ni bắt đầu suy nghĩ miên man về việc của mợ Ba và Cậu Tư. Cô không biết phải làm sao nữa. Thời gian gần đây, cô lấy lí do ghé tiệm vàng để lo việc quà cáp nhưng thật ra là để lo tìm hiểu nỗi trăn trở của Trí Tú bấy lâu nay. Bản thân chị vẫn thấy áy náy vì không giúp mợ Ba tìm ra chân tướng mọi việc. Giờ cô giúp chị tìm ra rồi thì lại băn khoăn. Nếu cô phanh phui mọi việc thì cuộc chiến này có lẽ sẽ rất dài.

Nhìn sang cậu Tư, người đàn ông ích kỷ, mưu mô, thủ đoạn này. Cô cảm thấy bản thân thật dơ dáy khi ở bên cậu.





Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top