Em Nho
Nhờ Choi Sihun thu dọn đồ đạc của Jeon Jungkook xong hắn liền bế em xuống chiếc xe đã đậu trước cổng khách sạn khi nãy.
Một tay mở cửa, một tay bệ Jeon Jungkook một cách cẩn thận. Khi chắc chắn đã cài dây an toàn cho em thì Kim Taehyung mới dám quay về ghế vô lăng của mình.
Anh vừa đạp ga đi chậm vừa chọn con đường bằng phẳng nhất để không làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của em nhỏ hắn.
Tuy cố chạy chậm, nhưng ngồi ngủ trong xe vẫn khiến Jeon Jungkook khó chịu, mơ màng mà tỉnh giấc.
"H-hơ, đây là đâu..?" Jeon Jungkook dụi dụi mắt, trạng thái chưa tỉnh giấc mà hỏi.
"Tới chở em về nhà."
Khi đã tỉnh hẳn, em mới nhận ra mình đang ở trên xe Kim Taehyung. Vẫn chưa nguôi giận việc em đang dỗi hắn, Jeon Jungkook liền khó chịu cởi dây an toàn.
"Này, đang trên đường cao tốc đấy, không dừng được đâu."
Kim Taehyung khó chịu nói, một tay cầm vô lăng, một tay chờm lại ráng cài dây an toàn cho em.
"Anh liệu hồn mà thả tôi xuống, không tôi quậy lên đó."
Rồi xong, Jeon Jungkook đổi xưng hô với hắn luôn rồi.
Nghe vậy Kim Taehyung cũng không biết nói gì, hắn đạp ga muốn đi ra khỏi đoạn cao tốc này nhanh nhất có thể.
Jeon Jungkook thấy hắn không trả lời mình mà có chút khó xử, khi nãy em lỡ nói nặng lời quá à?
Người kia im lặng lái xe nên Jeon Jungkook cũng không nói tiếp, yên lặng dựa đầu vào cửa sổ.
Kim Taehyung chạy mãi mới thấy biển báo hết đoạn đường cao tốc. Hắn ngó nghiêng liền chạy vào một chỗ để xe bên đường.
Thấy xe dừng lại, Jeon Jungkook mới thoát ra khỏi dòng suy nghĩ, chợt trở về thực tại. Nhưng chưa kịp nói gì em liền cảm thấy mình bị bế lên.
Phải, Kim Taehyung sau khi dừng xe liền bế Jeon Jungkook đang ngồi kế bên đặt lên đùi mình, gương mắt có chút buồn lẫn lộn giận dỗi nhìn em.
Jeon Jungkook bị nhìn đến mức khó chịu, lấy hai bàn tay nhỏ của mình đặt lên mặt anh, hờn dỗi hỏi.
"Anh nhìn tôi làm gì? Nhìn cái cô trưởng phòng ấy!"
Hôm ấy Kim Taehyung đang trong phòng làm việc liền thấy nữ trưởng phòng Han đi vào. Chuyện chỉ dừng lại khi cô trưởng phòng Han ấy đưa tài liệu cho hắn rồi đi ra.
Nhưng không, cô ta nghe đồn đâu đó rằng giám đốc Kim thầm thương trộm nhớ mình, liền bạo dạn khẳng định chuyện đó là thật. Xong liền lấy lý do đưa hồ sơ cho hắn mà làm mấy hành động thân mật, động chạm với hắn.
Thư kí Jeon vừa đi pha cà phê cho giám đốc Kim về thì liền thấy hết mấy cảnh đụng chạm không mấy thuận mắt này, nhẹ nhàng diễn nét một thư kí thực thực thụ - đặt ly cà phê lên bàn xong liền xin phép ra ngoài.
Jeon Jungkook bình thường thì bình tĩnh với mọi việc, còn bây giờ thì mắt em như nổ đom đóm, khó chịu chạy thẳng xuống bắt xe về nhà.
Rủ Choi Sihun đi chơi xong liền bắt khách sạn ở lại, trốn tránh Kim Taehyung hơn hai ngày liền.
Quay về thực tại, Kim Taehyung cầm lấy cổ tay em gỡ bỏ khỏi mặt mình, bình tĩnh mà nói.
"Tôi với trưởng phòng Han không có ý gì hết, tôi cũng đã cảnh cáo cô ấy rồi. Tôi nói với cô ấy em là người yêu tôi." Nói đến đây, Kim Taehyung liền nhấn mạnh từ 'người yêu' rõ nhất có thể.
Thấy thiếu thiếu gì đó, anh hôn cái chóc vào môi nhỏ Jeon Jungkook rồi nói.
"Còn em, đổi lại xưng hô với tôi đi." Nghe nhẹ nhàng nhưng lại có chút giận dỗi và cảnh cáo trong đấy.
Jeon Jungkook bị hôn liền có chút đỏ mặt, không nói gì, em liền cúi xuống ôm hắn, vùi thẳng đầu tròn vào hõm cổ, lí nhí nói.
"Em xin lỗi."
Kim Taehyung thấy vậy liền buồn cười, hôn nhẹ vào đỉnh đầu đang nằm gục dưới cổ mình.
"Thư kí Jeon đúng là khó dỗ dành."
"Hừm."
Nghe Jeon Jungkook hừm nhẹ hắn liền khó chịu, dâng lên cảm xúc nghẹn trong lòng.
Jeon Jungkook dễ thương quá mức rồi, đến mức hắn không thở được !!
-//-
mấy bà đòi sốp viết thêm vì kết có chút hụt.
xin tặng mí bạn nhé, chân thành xin lỗi vì cái kết và cũng chân thành cảm ưn vì đã đọc và vote cho em nó hihi.
phiên ngoại này mới thấy hai bạn nhỏ iu nhau dưỡng thê quá TvT !!
à hông, bốn bạn nhỏ lận hì hì.
Won Hun và Choi Sihun hơi đấm đá chứ yêu nhau trước anh giám đốc và anh thư kí đó nha!!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top