ZingTruyen.Top

Hac Mieu Ac Ma Ep Yeu Cover


Không khí lúc này rơi vào trầm mặc. Hách Tịnh Di ngồi nhìn Thẩm Mộng Dao chằm chằm khiến nàng chỉ biết cúi đầu, cắn cắn môi.

Một lúc sau, Hách Tịnh Di không nhịn được đành lên tiếng:

"Dạo này thuận lợi chứ? Có..có hạnh phúc bên người mới không?".

Câu hỏi này anh đã canh cánh trong lòng rất lâu, hiện tại liền nói ra trước mặt nàng.

- Rất thuận lợi, em cũng sắp đi làm rồi.

Thẩm Mộng Daog hít sâu một hơi, cố rặng ra một nụ cười, "đặc biệt là hạnh phút chết đi được".

Nàng cười đến hai mắt híp lại, cười đến tê tâm liệt phế.

- Nếu vậy thì tốt rồi.

Hách Tịnh Di cười khổ nói. Nếu ở bên người kia nàng có thể vui vẻ hạnh phúc thì để anh một mình gặm nhấm vết thương anh cũng chấp nhận.

- Em..em nghe nói nhóm của anh vừa mới..

Thẩm Mộng Dao ấp úng muốn nói.

Hách Tịnh Di chỉ cười,

"đã quyết định làm ca sĩ của một nhóm nhạc thì chắc chắn sẽ có ngày này. Không thể cưỡng cầu mọi người gắn bó với nhau một chỗ được. Chẳng phải em cũng đã trải qua sự tình này sao"

Nàng thở dài, sau đó không khí lại tiếp tục trở về dáng vẻ tĩnh lặng như trước.
- Đã đủ mười lăm phút rồi,

Tả Tịnh Viện chắc cũng đang đứng đợi. Em đi trước đây. Thẩm Mộng Dao điệu bộ muốn đứng lên.

Bước chân vừa tiến lên một bước, lập tức cổ tay liền bị một lực đạo giữ lại. Thẩm Mộng Dao tỏ ý muốn rút tay về nhưng không được, đành phải để yên không động nữa.

Hách Tịnh Di mím môi muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Tay cũng từ từ buông lỏng cổ tay nàng ra đến thi nó trượt xuống thì một cảm giác trống trải liền ập tới, bủa vây cả tâm hồn.

Thấy tay được tự do thì tâm Thẩm Mộng Dao liền chùn xuống, cố nén nước mắt rồi nhanh chóng rời đi như trốn chạy.

- Dao Dao à! Cậu ổn chứ?

Vừa thấy nàng đi tới với sắc mặt không được tốt thì Thẩm Mộng Dao đang đứng ở nơi bán đồng hồ khi nãy cũng lo lắng mà hỏi tới.

- Tớ không sao, hiện tại có hơi mệt nên tớ về trước đây.

Thẩm Mộng Dao mệt mỏi nhìn Tả Tịnh Viện,

"thật có lỗi, không thể cùng cậu mua đồ nữa rồi"

Trong giọng nói còn mang theo vẻ áy náy.

- Vậy cậu về nghỉ ngơi trước đi, khi khác tớ sẽ rủ cậu đi. Tả Tịnh Viện hiểu chuyện nói, ánh mắt đau lòng nhìn lấy nàng.
------------
Mỗi ngày trôi qua một cách nhanh chóng, hôm nay đã đến ngày nàng phải đi làm. Hôm qua, trong lúc ăn cơm nàng có nói cho Viên Nhất Kỳ nghe về việc này. Người kia có hơi bất ngờ nhưng rồi cũng để nàng tự ý quyết định. Nhìn dáng vẻ mình trong gương khiến nàng hơi sững sờ. Hẳn là bộ đồ công sở đều rất là kín đáo và trang trọng, khác hẳn lúc nàng còn là idol - không hở đùi thì cũng hở bụng, hở lưng,.. Thật tâm khi xưa nàng cũng không muốn phải quá hở hang nhưng đều là quyết định của công ty, nàng dù sao cũng chỉ là một nhân viên không thể nào phản đối được.

Sau khi ngồi trang điểm lại một tí thì cũng bước ra khỏi nhà, lái xe đến chỗ làm.

Chừng hai mươi phút sau, xe dừng lại trước cửa Royal. Đây là một chi nhánh của tập đoàn King hùng mạnh ở Trung Quốc, Lưu Hồ được bổ nhiệm làm giám đốc điều hành ở đây nên có thể thuận lợi đưa nàng vào nơi này.

Sau khi đỗ xe ở tầng hầm, Thẩm Mộng Dao bắt đầu đi vào đại sảnh của công ty. Đối mặt với những ánh mắt tò mò xung quanh, nàng chỉ nhàn nhạt không cần để tâm, nhanh chóng bước vào thang máy.

- Này, cô có thấy cô gái mới vừa đi vào thang máy khi nãy không?

Một người nhân viên ở đại sảnh sau khi thấy nàng đi vào thang máy liền nhanh nhảu khều người bên cạnh nói.

- Nhìn cô ta thật quen mắt nha, hình như đã thấy ở đâu rồi.

Cô nàng bắt đầu nghĩ ngợi, "nhưng nghe nói hình như cô ta là nhân viên mới được tuyển vào làm ở bộ phận thiết kế đấy".

- Đúng vậy, nếu tôi nhớ không lầm thì cô ta từng là ca sĩ nha, cũng rất thân với giám đốc đấy. Chắc là đã lên giường rồi nên mới được giám đốc đưa vào làm.

Cô gái kia nói nhỏ, giọng điệu cũng hàm chứa tia khinh bỉ.

- Vậy sao?

Cô nàng bất ngờ đến nỗi miệng há to.

"Thật không phải đơn giản nha. Nói tới ca sĩ mới nhớ, bộ dáng cô ta trông rất giống Thẩm Mộng Dao của SNH48 đấy, cô có thấy vậy không?"

- Cũng có thể, cô ta nghe nói là nổi tiếng sexy. Nếu đúng như vậy thì tôi chắc với cô hai người họ đã lên giường rồi.

Hai cô gái cứ luyên thuyên không thôi.

- Bình thường tôi thấy giám đốc không qua lại với cô gái nào cả, không ngờ khẩu vị lại tốt như vậy.

Trong lúc mãi mê bàn luận thì một giọng nói khó chịu vang lên khiến cả hai giật nảy mình .

"Hai cô mau thống kê số liệu cho tôi, đừng ở đó nói nhảm nữa".

- Chúng tôi biết rồi.

Mặc dù rất bức xúc nhưng cả hai đành phải cắn răng mà nhịn.

Lúc người kia đi thì cô gái vừa mở chuyện khi nãy liền bực bội lên tiếng.

"Cả công ty này ai mà không biết cô ta thích giám đốc, chắc chúng ta nói về chủ đề kia lại khiến cô ta khó chịu rồi. Trưởng phòng thì sao chứ, có cần phải lên mặt như vậy không? Giám đốc không thèm đếm xỉa đến cô ta thật đáng đời mà"

- Thôi, mình làm việc đi. Kẻo không xử lý kịp danh sách thì lại bị cô ta mang ra làm bao cát mất.

Cô gái còn lại nhanh chóng nhắc nhở người bên cạnh.
Đến trước cửa phòng giám đốc, Thẩm Mộng Dao nhẹ nâng tay gõ cửa.

- Vào đi!

Một giọng nó cương nghị từ bên trong truyền ra

Lức này nàng mới mở cửa đi vào. Nhìn người đàn ông đang ngồi dựa lưng vào ghế, tay chống bàn phía đối diện kia.

- Đến rồi sao?

Nhìn thấy người bước vào là Thẩm Mộng Dao thì hai mắt liền rực sáng.

"Nhìn em mặc đồ công sở thật mới mẻ đấy, trông thục nữ thật".

- Em lại thấy không quen.

Thẩm Mộng Dao thật lòng nói, thật sự là bó chặt chết đi được.

- Dần dần rồi em cũng sẽ quen thôi. Lưu Hồ cười nói.

- Phòng làm việc của em ở đâu thế? Nàng đột nhiên hỏi.

- Tầng 7, phòng thiết kế.

Lưu Hồ nghiêm túc nhìn nàng nói, "trong đó cũng có người hướng dẫn công việc cho em.

- Cám ơn!

Thẩm Mộng Dao cũng nhanh chóng rời đi, vào thang máy ấn nút tầng 7 rồi đứng chờ.

Lúc vừa bước ra từ thang máy, vô tình bị một người tông thẳng vào khiến nàng ngã bệch trên sàn.

- Xin lỗi, tôi không cố ý.

Giọng nói chanh chua vang lên.

- Tôi không sao!

Thẩm Mộng Dao từ tốn đứng lên nói.

- Cô là nhân viên mới sao? Nhìn tướng tá cũng được phết nhỉ.

Cô ta đảo mắt một vòng trên người Thẩm Mộng Dao rồi đanh giọng.
Cảm thấy cô gái đối diện không có ý tốt, Thẩm Mộng Dao liền muốn rời đi.

"Xin lỗi, giờ tôi phải bắt đầu vào làm việc rồi. Nói chuyện với cô sau".

Cô ta không nói gì, chỉ nhẹ nhàng tránh đường cho cô. Trong đáy mắt liền có tia đối nghịch.

Vừa bước vào phòng, ánh mắt mọi người đều như tia X-quang chĩa thẳng vào nàng khiến nàng có hơi mất tự nhiên lên tiếng nói:

- Chào mọi người, tôi là Thẩm Mộng Dao, là người mới đến mong mọi người giúp đỡ ạ.

- Quào! Người đẹp nha. Một người đàn ông ngồi bên góc bàn trầm trồ khen ngợi.

"Anh tất nhiên phải giúp đỡ người đẹp rồi".

Nhanh chóng đi bến bên cạnh nàng cười niềm nở

Với sự nhiệt tình quá khích của anh chàng này, Thẩm Mộng Dao chỉ biết cười trừ, khách sáo nói:

- Cám ơn ạ

- Này Đới Manh, anh coi anh đi, thấy gái đẹp là mắt lại sáng rỡ. Anh làm cho người ta sợ rồi kìa.

Một đồng nghiệp lên tiếng chỉ trích.

- Tôi cũng đâu có trêu đùa cô, cô ấy không phản đối cô ở đó khó chịu cái gì đây? Hay là..cô thương thầm tôi à.

Anh chàng tên Đới Manh liền cãi lại.

- Anh! Cô gái tức giận chỉ thẳng tay vào mặt anh chàng, "tiểu tử thối nhà anh có cho không tôi cũng không thèm ngó ngàng tới nói gì đến chuyện thương thầm anh,anh đang mộng tưởng sao? Đi chết đi"

Nói xong liền lấy chai nước bằng nhựa trên bàn ném tới.

- Hai người có thôi ngay đi không? Tối ngày chỉ biến cãi nhau, có thấy nhân viên mới người ta đứng ở đó không. Giọng nói nghiêm khắc của người phụ trách vang lên đã thành công ngăn hai con người đang đối nghịch kia lại.

- Thật ngại quá.

Người phụ trách hướng Thẩm Mộng Dao áy ngại nói, "cô là Thẩm Mộng Dao?"

- Vâng.

Thẩm Mộng Dao nhanh chóng đáp

- Tôi là người phụ trách ở đây. Giám đốc có nhờ tôi hướng dẫn cụ thể về công việc cho cô, tôi tên Lý Giai Ân. Người phụ trách nhìn nàng nói

- Vậy làm phiền chị rồi.

Thẩm Mộng Dao cười

- Không có gì, tổ chúng ta có bốn người. Tôi là người phụ trách của tổ, anh chàng đó là Đới Manh, cô gái còn lại là Lưu Tăng Diễm và cô là người cuối cùng. Hãy cùng nhau cố gắng làm việc thật tốt nhé. Lý Giai Ân thân thiện giới thiệu.

- Vâng ạ, rất hân hạnh được quen biết mọi người.

- Chào mừng cô Thẩm Mộng Dao.

Hai người như nước với lửa kia đồng thanh nói, xong rồi lại liếc xéo nhau.

Ngày đầu làm việc của Thẩm Mộng Dao tương đối tốt, nàng cũng đã dần thân thuộc với những người trong tổ. Giờ nàng mới biết được thì ra đi làm trong công ty lớn cũng không áp lực như mình nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top