ZingTruyen.Top

Longfic Cam Giac Jijung

Đang suy nghĩ giải quyết phiền toái, Eun Jung liền nảy ra sáng kiến sau đó cầm điện thoại lên gọi cho Jang Woo. Jang Woo là người hàng xóm của Eun Jung.

Vì Jang Woo là con trai nên Eun Jung càng coi Jang Woo là một nô lệ đắc lực, dù là con trai nhưng Jang Woo không bao giờ đánh lại Eun Jung. Vì thế nên Eun Jung lại càng được đà mà đè đầu cưỡi cổ anh.

Lúc nhỏ thì Eun Jung là dùng mọi thủ đoạn áp sát đối phương cáo cắn xé...nói chung đánh loạn loạn xạ. Độc chiêu của Eun Jung lúc nhỏ khi đập Jang Woo là nói chưa thành câu nhàu vào đánh trước chạy sau.

Mỗi lần đánh Jang Woo xong là Eun Jung dùng tài khóc lóc sướt mướt của mình, đến nhà Jang Woo mác gia đình Jang Woo là Jang Woo đánh mình. ( đồ tiểu quỷ ! )

Jang Woo bị đổ oan ức lắm nên cãi lại và sẵn đứng gằn Eun Jung nên đánh trả thù. Cũng vì những lúc như thế mà Jang Woo có oan không thể giải thích vì đánh người trước mặt gia đình mình. Khi đó Eun Jung không ngu đánh trả mà khóc um xùm , nhưng tâm thì cười thầm :trờ lần sau tao đánh mày nhừ xương con ạ.

Lúc nhỏ Jang Woo đã không ranh ma bằng Eun Jung lớn lên lại càng không thể không nghe lời Eun Jung vì khi lớn Eun Jung đội lốt cừu non qua nhà Jang Woo đánh đập dã man con nhà người ta vì tội nói không nghe bảo không đi .

Nói chung là vì Jang Woo khi lớn ỷ mình to con và đẹp trai nên Eun Jung không dám làm gì mình cho nên khi Eun Jung sai vặt thì không làm theo lời Eun Jung.

Chính cái tính lì lợm đó của Jang Woo đã dẫn đến quạ vào thân cho mình. Eun Jung lườm Jang Woo một cái sau đó chờ cơ hội khi Jang Woo say rựu vì đi giao thiệp.

Eun Jung đã không ngần ngại đánh Jang Woo no đòn vì quá say đứng không vững nên Jang Woo ăn đủ mọi chiêu thức của Eun Jung. Sáng ra là Jang Woo nằm trong bệnh viện băng bột đầy người. ( chiến tích siêu lừng lẫy )

Tuy vết thương không quá nguy hiểm nhưng là phải bó bột quắn băng khắp người. Định nói vết thương là do Eun Jung gây ra nhưng ai lại tin một cô gái xinh đẹp thùy mị như Eun Jung lại có thể làm vậy (vì họ chưa thấy Eun Jung đánh ai bao giờ và khi lớn lên cái họ thấy là một cô gái trói gà không chặt- Au cũng ko hiểu chói gà không chặt là gì nữa ==' rds nào biết giải đáp hộ au :D ). 

Ngược lại họ tinh Eun Jung hơn, Eun Jung nói Jang Woo say quá đi kiếm chuyện với bọn lu manh nên mới bị ăn đập như thế, Eun Jung nói nhìn thấy tình cảnh đó nên vào giải vây cho Jang Woo ai de bị gôm chung một bọn. Lúc nói Eun Jung còn làm mặt uất ức rưng rưng nước mặt.

Khi đó ai cũng tinh chỉ tội cho Jang Woo là bị la mắng xối xả ngoài ra còn phải xin lỗi và mang ơn người hại mình. Lúc mọi người đi ra khỏi phòng bệnh thì Eun Jung mới dở tính bạo chúa ra cảnh cáo Jang Woo lần sau nói mà không nghe thì vào nhà xác chơi.

Jang Woo bị lần đó tởn tới già nên lúc nào cũng nghe lời Eun Jung. Tuy có oán trách Eun Jung về chuyện cũ nhưng khi nghe lời và hợp tác với Eun Jung thì Jang Woo có vô vàng lợi ích do Eun Jung đem lại cho mình.

Từ việc làm ăn được Eun Jung chỉ dẫn đến mưu mẹo trong kinh doanh hay việc đối xử với bạn bè thi Jang Woo điều tiếp thu nhanh và bái phục tài năng hai mặt của Eun Jung.

Jang Woo thường ngầm nhìn khuôn mặt thiên thần mà lòng dạ ác quỷ của Eun Jung để rồi tự mình đơn phương kèm theo sùng bái và sợ hãi.

Khi nghe điện thoại của Eun Jung gọi Jang Woo mừng và lo vì sợ Eun Jung nhưng cũng muốn gặp Eun Jung vì lâu rồi hai người chưa nói chuyện hai gặp mặt nhau.

 Nghe lời Eun Jung không dám một câu dò hỏi Jang Woo chạy xe thẳng đến địa chỉ nhà của Eun Jung.

-Đến rồi à nhanh thế, biết khôn à nha.-Eun Jung mở cửa làm mặt gian trá cười nói.

-Lời nữ vương thần không dám cãi.-Miệng Jang Woo nói thế chứ lòng thì nói :Lời nữ quỷ cái thì vào nhà xác là cái chắc.

-Thôi mình không nói lôi thôi, mình muốn cậu giả làm bạn trai của mình trong những ngày gần đây, khi nào xong việc thì cậu có thể biến mất, còn công việc của cậu mình nhờ anh mình lo ,ok chứ.-Eun Jung khoang tay đứng nói chuyện với Jang Woo.

Nhìn bộ dạng Eun Jung đứng như thế là biết nếu từ chối thì Jang Woo sẽ không thể bước ra khỏi căn nhà này. Huống chi Jang Woo biết được qua lời anh của Eun Jung là nàng ác quỷ này dạo gần đây chuyên gia đi tập võ.

Biết không thể từ chối nên đành đồng ý, bên cạnh là vui mừng vì Jang Woo thương thầm Eun Jung nay lại có cơ hội tốt thế kia nên là vui. Nhưng cũng là sợ vì bên cạnh Eun Jung coi như bên cạnh ác ma, vui thì cười nói buồn thì kiếm chuyện đánh nhau.

Cái tính cách này của Eun Jung đã hình thành từ nhỏ đối với những người thân yêu của mình thì chỉ là đánh rồi thôi coi như là đùa giỡn còn đối với người khác thì Eun Jung không bao giờ đánh họ mà làm cho họ đau đầu nhứt óc vì những trò quạy phá của mình và cứ thế kéo dài đến khi nào chán thì Eun Jung mới ngưng.

Nay chính Eun Jung lăm vào hoàn cảnh bị bám díu dùng cương không được nên chuyển sang dùng nhu. Từ sáng sớm thì Eun Jung và Jang Woo đã bắt đầu nhập vai.

Ai cũng thấy hai người này tình cảm mặn nồng nhưng không ai thấy khi không có ai thì Jang Woo bị la mắng đủ chuyện do cái gì cũng hân mật quá như thế là không được ít nhất phải giữ chút khoảng cách.

Đến khi Jang Woo giữ khoảng cách thì bị các chàng và nàng bất bẻ và câu dẫn Eun Jung. Những lúc như thế Eun Jung đưa cặp mắt giết người nhìn Jang Woo.

Biết ý Jang Woo nhanh chân đưa Eun Jung đi khỏi để có thể bào toàn tánh mạng cho mình. Không ai biết được những điều này ngoại trừ anh trai Eun Jung. Anh Eun Jung chỉ đứng xem kịch mà cười không ngớt.

Những cảnh tượng như thế cứ mãi tiếp diễn. Cho đến khi Jang Woo đi công tác cùng Eun Jung. Do bị áp bức và ức chế quá nhiều nên Jang Woo nổi dậy tạo phản.

Thế là một trận cãi vả đã sảy ra.

-Nếu cậu còn sai vặt mình nữa thì đừng trách mình nói với họ là cậu với mình chỉ giả bộ thôi.-Jang Woo học chiêu hăm dọa từ Eun Jung mà nói.

-Ngon nhỉ, dám không ? làm thử coi.-Eun Jung chuẩn vào tư thế vồ mỗi =)).

Jang Woo viết cái thế vồ mồi này từ lâu nên chuẩn bị tư thế chạy thoát thân ,Vụt chạy và nói.-Sao không dám, giờ làm liền nè.

Eun Jung chạy đuổi theo con mồi miệng gầm gừ.-Đứng lại tên kia, không đứng lại thì đứng trách.

-Ngu sao đứng lại, đứng lại cho chết hả.-Jang Woo vừa chạy vừa nói.

Hai người rượt nhau chạy vòng vòng trong khách sạn. Vì là sức lực của con gái nên Eun Jung nào đuổi kịp Jang Woo, Eun Jung cởi chiếc giày không có giây buốt ra nhắm hướng Jang Woo mà liệng.

Do Eun Jung mang giầy không dây với lại đôi giầy này giống với hài búp bê nên rất dể tháo ra. Tháo nhanh chọi gấp đôi giày của Eun Jung bay thẳng tấp tiến tới vùng đất lý tưởng mà nhẹ nhàng hạ cánh.

Chiếc giày khi nãy trúng ngay khuôn mặt đẹp lão của ông giáo sư đang đi cùng mẹ Soo Huyn. Mẹ Soo Huyn ngơ ngác nhìn rồi nhịn cười.

Ông giáo sư thì mặt nhân và đỏ vì tức giận nhìn chiếc giầy rồi nhìn lên tìm chủ nhân của chiếc giầy. Eun Jung hoảng hốt cùng nhịn cười ái náy bước lại gần.

-Con xin lỗi chú, tại thần bạn lấy đồ con, con chạy gắp quá nên chiếc giầy văn ra khỏi chân...-Nói tới đây Eun Jung nhìn nạng nhân để xem xét tình hình.

-Cô là con gái sao lại chạy rượt đuổi trong khách sạn thế này..-Ông giáo sư kèm nén tức giận nói.

Cái cảnh này ông đã bị nhiều lần lúc dạy học cho Ji Yeon và Eun Jung, đa số là do Eun Jung chọi đồ Ji Yeon mà trúng ông giáo sư. Cũng nhiều lần vì mấy trần đánh nhau của hai người này mà ông giáo sư trở thành nạn nhân.

Nên ông mới nhớ mãi hai khuôn mặt búp bê thiên thần này vì cái nhận định lầm ban đầu và ấn tượng không tốt gây ra cho ông khi đó mãi thành một hồi ức ám ảnh cả đời ông giáo sư

Ông chưa nói hết câu khì Eun Jung dùng chiêu thức bất bại của mình là rơi nước mắt và chỉ về hướng Jang Woo đang bụm miệng cười.-Tại cậu ta..hít...lấy đồ người yêu của con..cậu ta con chọc con...con tức quá mới chạy theo...giựt lại

Ông giáo sư nhìn Jang Woo nhíu mày ,Jang Woo cuối mặt ngưng cười rồi âm thầm rút quân. Cái cảnh này làm mẹ của Soo Huyn nhớ về Eun Jung và Ji Yeon lúc nhỏ.

Bà nhìn ngắm Eun Jung, lúc ông giáo sư thôi giản đạo và buôn tha cho Eun Jung vì thấy Eun Jung khóc, thì mẹ Soo Huyn thoáng thấy nụ cười đác ý của Eun Jung khi quay đi.

Mẹ Soo Huyn nhìn dáng Eun Jung bước đi mà thâm nghĩ: sao cái cách hành sự này giống thế, sớm gặp lại thôi cô nhóc.

Nghĩ đến đây bà cười đầy ẩn ý, còn ông giáo sư thì tưởng gần từ năm dạy Ji Yeon và Eun Jung sẽ không gặp lại cảnh tượng này, nay lại bị như vậy ông nhớ về khi ấy mà lắc đầu cười.

Mẹ Soo Huyn và ông giáo sư cùng cười nói và hồi tưởng chuyện xưa, do hai người tình cờ gặp nhau nên định uốn trà nói chuyện nhưng không ngờ lại vì cái tình cờ này mà gợi nhớ về những kỉ niệm lúc chăm sóc Eun Jung và Ji Yeon.

Eun Jung sau khi gây ra một cú ném giầy hoàn hảo thì bước nhanh về phòng vì sợ nạn nhân xét xử. Về tới phòng Eun Jung vẫn còn hậm hực Jang Woo, lấy điện thoại gọi cho Jang Woo để dụ dỗ kẻ tội nhân về chịu tội.

-Có về đây không thì bảo.-Eun Jung hậm hực nói khi nghe đầu dây bên kia nhất máy.

-Ai vậy ?.-Giọng một cô gái hỏi ngược lại Eun Jung.

Eun Jung nghe giọng con gái, tưởng gọi nhầm số, cầm điện thoại coi lại phải là tên của Jang Woo không, rõ ràng là tên của Jang Woo nhưng lại nghe giọng nữ nên Eun Jung diệu giọng lại.

-Cậu cho mình hỏi có Jang Woo ở đó không ?-Eun Jung nói với thanh âm vừa nghe khác với lúc đầu.

-Có.-cô gái đó nói một chữ ngấn gọn để nghe người kia nói gì.

-Cậu có thế cho mình nói chuyện với Jang Woo được không.-Eun Jung đềm nhiên nói.

-Jang Woo đang bận, có gì cậu nói đi mình nhắn lại giùm cho.-Cô gái nhỏ nhẹ nói.

-Thôi cũng không có gì quan trọng, bạn nhớ nhấn giùm Eun Jung gọi, cám ơn bạn.-Eun Jung lắng nghe sự đồng ý của người bên kia rồi cúp máy.

Còn về phía Jang Woo là không thể nghe điện thoại vì bị bắc chối ở một góc nhà. Sunny người vừa nói chuyện điện thoại với Eun Jung là thủ phạm bất trói Jang Woo.

Sunny là một cô nàng con nhà giàu bướng bỉnh và ngang tàng , là em của Hyo Min, vì Hyo Min có thiện cảm với Eun Jung mà hết lần này đến lần khác Eun Jung điều chtrốn không gặp mặt Hyo Min.

Lúc Hyo Min lận lội đường xa tìm gặp Eun Jung thì Eun Jung lại lấy Jang Woo làm bình phong và là cái cớ để từ chối lời mời của Hyo Min.

Hyo Min tuy thích Eun Jung nhưng vì biết Jung không thích mình nên cũng chỉ muốn gặp mặt nói chuyện và làm bạn thân của Eun Jung.

Nhưng vì Eun Jung đem Jang Woo làm lá chắn gây cho Hyo Min buồn khổ và thất vọng, vì thương chị nên Sunny quyết giúp chị mình có thể gặp mặt Eun Jung để nói chuyện.

Bắt Jang Woo một là xác định coi Jang Woo thật sự là bạn trai của Eun Jung không, hay là dùng Jang Woo để có thể dụ Eun Jung đến gặp mặt Hyo Min.

Tra hỏi hồi lâu, Jang Woo vẫn nói mình là bạn trai của Eun Jung( vì Jang Woo không muốn chết sớm. Biết phân biệt bên nào là đường sống và đường chết để nói lời có lợi cho mình). 

Xác định được Jang Woo là bạn trai của Eun Jung qua giọng nói quả quyết của Jang Woo , Sunny dùng biện pháp ép buộc Jang Woo rời xa Eun Jung.

-Nếu anh không rời xa Eun Jung thì đừng trách cái công ty nhỏ nhà anh có thể tiếp tục kinh doanh.-Sunny ngồi dựa salon ung dung nói.

-Cô, sao ngang ngược thế -Vừa nói Jang Woo vừa nghĩ.

-Anh biết thế lực gia đình tôi mà, anh mà nói tiếng không đi, thì một cú điện thoại thôi là công ty của anh đống cửa.-Sunny nhết miệng cười nói.

Phân vân hai bên Jang Woo nói.-Vậy cô cũng phải bảo vệ tôi đấy, nếu không Eun Jung giết tôi chết mất. ( tội nghiệp lão ghê TT__TT )

Nghĩ kĩ Jang Woo thấy về gia thế hay địa vị thì gia đình Sunny vẫn hơn Eun Jung, có Sunny bảo vệ thì Eun Jung không làm gì được mình.

-Ok, anh rất sáng suốt khi quyết định như vậy, giờ anh để lại chìa khóa phòng, ghi lại địa chỉ nhà và những nơi Eun Jung thường đến thì anh có thể yên tâm về lại công ty của mình mà không cần lo gì hết.-Sunny chắc chắn nói.

Jang Woo mừng vì thoát khỏi sự kiểm soát của Eun Jung và giờ đây Jang Woo lại được che chở nên anh  đắc ý khi đem lại phiền phức cho Eun Jung để trả thù rửa hận.

Jang Woo ghi lại tất cả các địa điểm mà Eun Jung thường lui tới, ngoài ra Jang Woo còn ghi luôn lịch trình làm việc và sở thích của Eun Jung, Jang Woo còn nhấn mạnh đa số giờ rảnh là Eun Jung ở nhà ngủ.

Sunny thích thú khi đạt được mục đích, gọi người đưa Jang Woo về tận nơi, Sunny đi lại chị mình nói.-Em mà ra tay thì chuyện gì không xong.

-Thế có được không, lỡ Eun Jung lại chạy mất thì sao, mà bảo Jang Woo chia tay Eun Jung làm Eun Jung hận chị thì sao ?-Hyo Min lo lắng nói.

-Nhìn hai người đó mà có tình cả cái gì, nhỏ Eun Jung đó giả đò vậy thôi, chị đừng lo, chị cứ giữ chặt cô ta thì sao chạy cho thoát được.-Sunny cười nói.

Hyo Min ấn nhẹ đầu Sunny và đồng ý. Eun Jung nào biết mình bị Jang Woo phản bội. Nghe điện thoại tưởng Jang Woo ân năn hối hận mà gọi mình ra để chịu tội.

Eun Jung chuẩn bị đủ hơi để đi trị tội Jang Woo, đến điểm hẹn nhìn thấy người ngồi trên ghế không phải Jang Woo đang chờ mình mà là chị em Sunny đang ngồi đó. Eun Jung vội quay đầu đi ra.

-Xin lỗi cô, tiểu thư chúng tôi muốn gặp cô.-Một tên bảo vệ bước đến ngăn không cho Eun Jung đi mà nói.

Nhìn quanh toàn là bảo vệ, trong nhà hàng lại không thấy khách hàng Eun Jung thầm trách bản thân: sao mà ngu quá vậy nè, đi vô không nhìn trước nhìn sau, Jang Woo được lắm rồi coi nhà người toàn mạng với ta không.

Eun Jung không thể bỏ đi đành cười giả tạo giả ngu bước đến bàn của chị em Hyo Min nói.-Jang Woo gọi Eun Jung đến, không biết tại sao chị em chị Hyo Min lại ở đây, cho em hỏi Jang Woo đâu rồi ạ! 

-Jang Woo nói ra hết rồi, Eun Jung đừng hòng lừa chị tôi.-Sunny nói phủ đầu.

-Nói gì ? Eun Jung không hiểu Sunny nói gì à.-Eun Jung biết đã bị lộ nhưng cứng đầu không thừa nhận.

-Thôi, đừng đứng nói nữa, em ngồi xuống đi Eun Jung.-Hyo Min ân cần đứng dậy kéo ghế mới Eun Jung ngồi.

Eun Jung đành ngồi xuống với khuôn mặt cười giả tạo. Sunny nhìn ngắm Eun Jung thật kĩ vì lúc trước tuy có gặp Eun Jung vài lần nhưng do Eun Jung trốn nhanh nên không được nhìn kĩ.

Hôm nay được ngồi đối diện Eun Jung , Sunny dùng nhãn lực của mình khảo sát toàn thân người Eun Jung và ngưng lâu ở khuôn mặt Eun Jung.

-Đúng là vì cái khuôn mặt thiên thần này mà làm Minie ngày nhớ đêm mong .-Sunny công nhận là Eun Jung rất có sức hút nói.

-Sunny !.-Hyo Min đỏ mặt nói.

Eun Jung chỉ cười chứ không lên tiếng nhưng lòng thì nói: trời ơi ai cứu tôi với.

-Eun Jung đừng nghe Sunny nói bậy, chị biết em không thích chị, chị không ép, chị chỉ muốn em coi chị là bạn thân của em được rồi.-Hyo Min nói.

Eun Jung cười nói.-Thì từ trước tới giờ em vẫn coi chị là bạn em mà.

-Coi chị ấy là bạn mà khi thấy chị ấy thì chạy mất tiêu.-Sunny chăm chọc nói.

 -Sunny !.-Hyo Min nhíu mày nhìn Sunny nói.

Sunny biết Hyo Min bực mình nên không nói nữa, Eun Jung chuyển đề tài nói.-Ở đây có món gì vậy chị ? đến đây mấy ngày rồi nhưng em chưa đi tham quan nên không rành lắm.

-Ở đây có nhiều món ngon lắm, chị gọi mỗi món một ít cho chúng ta cùng ăn, chị với Sunny cũng mới đến đây à.- Hyo Min nói rồi ra hiệu cho phục vụ bưng thức ăn lên.

Ba người ăn uống cười nói vui vẻ bàn về món ăn, nhưng Eun Jung là muốn về ngủ sớm và rời nơi này thật nhanh, ăn xong Eun Jung có ý muốn về phòng nên đứng lên xin phép đi trước.

-Khoan , chúng ta về chung vì dù sau cũng là gần phòng mà.-Sunny cười nói.

Eun Jung đờ người vì hai chị em này bám dai quá, không có cách thoát thân nên Eun Jung đành đi chung với họ về phòng.

-Eun Jung, là em thật sao, anh tưởng mình nhìn lầm chứ.-Woo Young cũng là anh chàng đang theo đuổi Eun Jung nói.

Eun Jung nhìn Woo Young mà nghĩ : chứ không phải đi theo tôi đến đây sao, còn bày đặt nói xạo.

-Chào anh, trùng hợp thiệt, thôi em xin phép về phòng nghĩ ngơi.-Eun Jung dứt khoát nhanh trống cười chào và nói.

-Đúng đó , tụi này mệt rồi, anh tránh đường giùm.-Sunny đưa khuôn mặt xinh đẹp đóng băng ra nói.

-Khoan hả về, anh đưa ba nàng xinh đẹp đi chơi, tối ở đây có nhiều trò hay lắm.-Woo Young cười nói.

-Eun Jung mệt rồi, anh làm ơn tránh ra.-Hyo Min dùng ánh mắt bằng dao nói với Woo Young.

Woo Young và Hyo Min lườm nhau dữ dội, vì hai người biết họ là địch thủ của nhau. Sunny và Eun Jung đứng một bên nhìn mà rùng mình, Eun Jung ra hiệu cho Sunny lôi chị mình đi.

Sunny cũng đồng ý với Eun Jung là tách hai người này ra, Sunny lôi Hyo Min đi.

-Eun Jung thật là anh không có cơ hội nào sao ? em đừng thiên vị với con gái thế chứ.-Woo Young bực bội khi thấy Eun Jung đi cùng hai chị em kia nói .

 -Xin lỗi, em đã nói với anh là chúng ta không thể, anh đừng kì vọng vào em, anh nên đi kiếm người khác đi.-Eun Jung dứt khoát nói.

 Nói xong lời, Eun Jung bị Hyo Min nắm tay lôi đi bất ngờ, Woo Young đứng đó sụ mặt nhìn ba người họ bước đi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top