ZingTruyen.Top

Thu Phi Thien Ha Than Y Dai Tieu Thu P 1 Edit Phong Linh

Lời của Vân Thiên Vũ, khiến cho Tiêu Thiên Dịch đen mặt, đôi mắt âm trầm, bắn ra tia sáng lạnh lẽo khiến người khác phải run sợ.


Chỉ tiếc Vân Thiên Vũ lại không thèm để ý chút nào, bộ mặt cười khẽ xoay người muốn rời đi.


Chẳng qua là tất cả khí lực của nàng tựa hồ vào giờ phút này hoàn toàn đã dùng hết, cho nên thân thể thẳng tắp ngã xuống đất.


Họa Mi cả kinh kêu thành tiếng, ôm chặt lấy chủ tử nhà mình, nhìn thấy ánh mắt của chủ tử nhắm kín, không động đậy chút nào, đã rơi vào hôn mê.


Họa Mi ôm lấy Vân Thiên Vũ, nhìn đám người Tiêu Thiên Dịch cùng Vân Lôi bên cạnh kêu lên.


"Vương gia, Hầu gia, các người mau gọi đại phu, Tiểu thư bị thương rất nặng, vẫn cố chống đỡ đến bây giờ, nếu không mời đại phu, chỉ sợ Tiểu thư sẽ mất mạng."


Tiêu Thiên Dịch nhìn thân thể gầy yếu tái nhợt kia, nghĩ đến hôm nay nàng chịu đựng đủ loại đau khổ, rốt cuộc vẫn là không đành lòng.


Hơn nữa, trước mắt Vân Thiên Vũ đã nhận Thánh chỉ, chính là Ly Thân Vương phi. Mặc dù Tiêu Cửu Uyên chưa chắc chịu nhận nàng làm Vương phi, nhưng nếu hắn trơ mắt nhìn Vân Thiên Vũ chết, chắc chắn Tiêu Cửu Uyên sẽ ghi nợ trên đầu của hắn.


Tiêu Thiên Dịch biết rõ đạo lý này, nên hướng Vân Lôi sau lưng nói: "Lập tức gọi đại phu tới đây."


Lúc này, Vân Lôi mặc dù có không cam lòng thé nào đi nữa, nhưng cũng không dám trái ý. Bởi vì Vân Thiên Vũ tiếp nhận Thánh chỉ của Hoàng đế, nàng trước mắt chính là Vương phi của Tiêu Cửu Uyên. Nếu như y liều lĩnh không chữa trị cho nàng. Đừng nói đến ai khác, Tiêu Cửu Uyên là người đầu tiên sẽ không bỏ qua cho hắn.

Đây cũng không phải là do Tiêu Cửu Uyên thích nữ nhân này, mà là Tiêu Cửu Uyên tuyệt sẽ không cho phép người khác đánh vào mặt của hắn.


Vân Lôi hiểu đạo lý này, cho nên chỉ có thể ra lệnh cho hạ nhân bên cạnh: "Đi, lập tức tuyên đại phu tới đây chẩn mạch cho Đại Tiểu thư."


"Vâng, Hầu gia."


Hạ nhân vội vàng đi gọi đại phu tới. Trong Vĩnh Ninh Hầu phủ có sẵn đại phu, nên đại phu rất nhanh đã tới, kiểm tra Vân Thiên Vũ một lượt, cuối cùng xác nhận trên người Vân Thiên Vũ nhiều chỗ bị thương, bên ngoài không ít nơi máu thịt lẫn lộn, mất máu quá nhiều làm nàng hôn mê bất tỉnh.


Những vết thương bên ngoài, mặt của nàng là bị thương nặng nhất, chỉ sợ không có biện pháp hoàn toàn phục hồi như cũ.


Khi đại phu nói chuyện này cho Vân Lôi. Trong lòng Vân Lôi vậy mà hết sức cao hứng. Y tin rằng, nếu Tiêu Cửu Uyên nhìn thấy Vân Thiên Vũ dung mạo xấu xí không ai nhìn nổi như vậy, sẽ hủy bỏ hôn sự này. Như vậy đến lúc đó y có thể trừng trị Vân Thiên Vũ. Chẳng qua trước mắt hắn cũng là không nên động đến nàng nữa.


Vân Lôi ra lệnh hai hạ nhân đưa Vân Thiên Vũ vào viện, lại cho phép đại phu đi theo chẩn trị cho Vân Thiên Vũ.


Ở lại đình viện, Vân Lôi xin lỗi với các vị khách đến dự yến tiệc hôm nay, sau đó để cho hạ nhân tiễn đưa mọi người ra về, mọi người vừa bàn tán vừa rời khỏi Vĩnh Ninh Hầu phủ.


Hôm nay chuyện xảy ra ở Vĩnh Ninh Hầu phủ giống như vở kịch, mọi người cũng coi như là xem náo nhiệt. Chẳng qua là vừa nghĩ tới cuối cùng Hoàng Thượng hạ chỉ ban hôn Vân Thiên Vũ cho Tiêu Cửu Uyên làm Vương phi, trong lòng các nàng thật sự khó chịu.

Chẳng những các Tiểu thư khuê các của các quan lại trong triều, ngay cả các phu nhân, trong lòng cũng tức giận bất bình. Tướng mạo Vân Thiên Vũ bị hủy, tại sao lại được gả cho Ly thân vương phong hoa tuyệt đại làm Vương phi.


Rất nhiều người suy đoán Tiêu Cửu Uyên nhất định sẽ hủy bỏ mối hôn sự này, bất kể Hoàng Thượng có ý gì, Tiêu Cửu Uyên tuyệt đối sẽ không để chuyện này xảy ra.


Trong Vĩnh Ninh Hầu phủ, sau khi tất cả tân khách rời đi, cuối cùng chỉ còn lại người của Tuyên Vương phủ cùng Vĩnh Ninh Hầu phủ.


Hôm nay phát sinh đủ chuyện, làm cho đầu óc Tiêu Thiên Dịch rối rắm. Hắn không muốn lưu lại nữa, mang theo người Tuyên vương phủ xoay người định rời đi.

Sau lưng Vân Thiên Tuyết nhìn khuôn mặt lạnh lẽo của Tiêu Thiên Dịch, không khỏi kinh hãi, nước mắt liền ứa ra, khẽ khàng gọi một tiếng.


"Thiên Dịch, chàng có trách ta hay không?"

Tiêu Thiên Dịch quay đầu nhìn Vân Thiên Tuyết, suy nghĩ tất cả chuyện phát sinh hôm nay, cũng bởi vì Vân Thiên Tuyết bị thổ phỉ bắt cóc gây lên. Nếu không, hắn đã sớm cưới Vân Thiên Vũ về Tuyên vương phủ.


Tiêu Thiên Dịch nhớ tới lời Vân Thiên Vũ đã nói, nàng hoài nghi chuyện thổ phỉ bắt cóc cùng với chuyện nàng bị hủy dung, đều do hắn làm, nhưng hắn thực sự không có làm. Ngẫm nghĩ chuyện như vậy tại sao lại trùng hợp như thế.


Ánh mắt Tiêu Thiên Dịch hiện lên tia hoài nghi, bình tĩnh nhìn Vân Thiên Tuyết, thấy nàng mặc trên người một bộ giá y đỏ thẫm, trên mặt trang điểm tinh tế, tựa như một nữ tử đợi xuất giá.


Thường ngày nàng ở trước mặt hắn vẫn nói, cam nguyện làm Trắc phi bên cạnh hắn. Hắn cũng cho là nàng thật tâm thật ý, bởi vì sự áy náy này, cho nên hắn đối xử đặc biệt tốt với nàng.


Chẳng lẽ hết thảy những chuyện này đều là giả, Vân Thiên Tuyết vẫn muốn gả cho hắn làm Vương phi, tất cả mọi chuyện hôm nay thật ra thì đều do nàng làm ra?


Nghĩ như thế, trong lòng Tiêu Thiên Dịch cảm thấy không khỏi thất vọng, thâm trầm nhìn Vân Thiên Tuyết.


Vân Thiên Tuyết vốn vô cùng thông minh, lúc này vừa nhìn thấy ánh mắt của Tiêu Thiên Dịch, cũng đoán được tâm tư của hắn, hắn hoài nghi mọi chuyện hôm nay hoàn toàn do nàng làm.


Vân Thiên Tuyết nhẹ giọng khóc, nhìn Tiêu Thiên Dịch nói: "Thiên Dịch, chàng có phải cho là tất cả mọi chuyện đều do ta làm hay không? Nếu như ta nói ta không có làm, chàng có phải cũng không tin? Trên thực tế ta mặc giá y tới đây, là bởi vì phụ thân không đành lòng để cho chàng cưới một nữ nhân thân tàn dung hủy, cho nên mới phải để cho ta thay mặt gả."


"Phụ thân trước đó đi hỏi tỷ tỷ, tỷ tỷ cũng đã đồng ý, không nghĩ tới cuối cùng tỷ ấy lại trả đũa. Thật ra thì trong lòng ta rất khó chịu."


Vân Thiên Tuyết nhẹ nhàng khóc thút thít, vốn là dáng vẻ xinh đẹp, giờ cứ yên lặng rơi nước mắt, vẻ mặt hoa lê đẫm mưa kia, lập tức làm cho người ta không khỏi thương tiếc.


Tiêu Thiên Dịch vội vàng đi tới trước mặt Vân Thiên Tuyết, đưa tay kéo nàng qua, lấy khăn lau nước mắt trên mặt cho nàng.


"Nàng chớ suy nghĩ lung tung, Bổn vương không có trách nàng. Thực tế nàng cùng Bổn vương từ nhỏ cùng nhau lớn lên, còn cứu mạng Bổn vương, Bổn vương hoài nghi bất luận kẻ nào, cũng sẽ không hoài nghi nàng."


Tiêu Thiên Dịch vừa dứt lời, Vân Lôi bên cạnh thở phào nhẹ nhõm, bước thật nhanh tới trước mặt Tiêu Thiên Dịch, cung kính xin tội.


"Vương gia, lần này là ta tự chủ trương, xin Vương gia giáng tội. Ta vốn là cho là mặt Vũ nhi bị hủy, bây giờ không xứng gả cho Vương gia, cho nên lúc trước đi hỏi qua nàng, để cho muội muội thay mặt gả có được hay không, nàng đã đồng ý, không ngờ tới cuối cùng nàng lại gây ra chuyện như vậy."


Tiêu Thiên Dịch nghe lời nói của Vân Lôi, sắc mặt trong nháy mắt u ám, tia mắt khó chịu nhìn về Vân Lôi: "Vĩnh Ninh Hầu gia, lần này Bổn vương nể mặt Tuyết Nhi cũng không so đo, nếu như có lần sau, đừng trách Bổn vương trở mặt vô tình."


Tâm tình Tiêu Thiên Dịch không thoải mái, buông Vân Thiên Tuyết ra.

Hắn nghĩ tới chỉ ý kia của Phụ hoàng, có lẽ hắn nên vào cung sớm giải thích cùng Phụ hoàng. Tóm lại chuyện lần này đối với hắn mà nói, thât sự ảnh hưởng không tốt.


Tiêu Thiên Dịch suy nghĩ nhìn về Vân Thiên Tuyết nói: "Tuyết Nhi, nàng đừng suy nghĩ nhiều, chuyện đã như vậy, Bổn vương phải vào cung giải thích cùng Phụ hoàng."


"Được, Vương gia chàng đi đi."


Vân Thiên Tuyết hiền lành gật đầu, Tiêu Thiên Dịch buông ra nàng, dẫn người ra khỏi Vĩnh Ninh Hầu phủ.


Đợi đến Tiêu Thiên Dịch đi khuất, khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của Vân Thiên Tuyết lập tức trở nên vặn vẹo. Nàng cắn răng nghiến lợi, nổi giận mắng to: "Vân Thiên Vũ, tiện nhân này, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, tuyệt sẽ không bỏ qua cho ngươi!"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top