Xong Dm Dung Hong Be Cong Duoc Toi Lam That Nien
Chu Từ Bạch từ trước tới giờ chưa từng trông thấy một Cố Ký Thanh ngoan đến vậy, lúc thực sự không chịu đựng nổi nữa, anh cũng chỉ tóm chặt gối đầu, đốt ngón tay và vành tai biến thành một màu đỏ ửng xinh đẹp.
Đuôi mèo con không cẩn thận bị dính chất lỏng, ngượng ngùng rũ xuống bên người, theo động tác của Chu Từ Bạch, đong đưa động đậy, giống như một món ngon treo trước mặt, quyến rũ tới độ khiến cậu phát điên.Đợi đến khi cuối cùng cậu hết chịu đựng được, cúi người dùng sức cắn cái cổ trắng nõn dưới người mình, mồ hôi đã thấm ướt bờ vai rộng lớn đẹp đẽ của cậu, thuận theo đường cong nhỏ xuống trên người Cố Ký Thanh."Cố Miêu Miêu, anh lại giấu tâm tư xấu xa gì đúng không?"Chu Từ Bạch lại cắn một cái lên phía sau cổ của Cố Ký Thanh, tiếng nói khàn khàn, giống như muốn hung hăng chất vấn, nhưng lúc nói ra miệng rồi, chỉ còn lại toàn là dung túng cưng chiều.Cố Ký Thanh lười biếng lật người, ôm cổ cậu, mặt vùi vào cổ, khẽ nói: "Mèo tụi anh làm gì có ý đồ xấu bao giờ".Mỗi lần Cố Ký Thanh tự xưng chính mình là mèo, cái giọng điệu lười biếng điềm nhiên nũng nịu như không có chuyện gì, thế nhưng lại cào cho lòng Chu Từ Bạch ngứa ngáy khó chịu, muốn cắn mạnh anh vài hồi, thế nhưng chẳng lần nào cậu nỡ hạ miệng xuống, chỉ có thể thở hổn hển bất đắc dĩ nói: "Tất cả đám mèo đều đầy một bụng xấu xa".Suốt ngày chỉ muốn bắt nạt cậu cún như cậu.Cố Ký Thanh cười khẽ: "Thực sự có một tin tốt, còn có một tin... Ừm... một tin có lẽ phải thương lượng với em rồi mới biết nó có phải tin tốt hay không".Lúc Cố Ký Thanh nói được nửa câu, ánh mắt nhìn về phía Chu Từ Bạch đã trở nên nghiêm túc hơn nhiều.Lòng Chu Từ Bạch hơi cuống lên, vừa định mở miệng, điện thoại bên cạnh bỗng nhiên *tinh tinh* không ngừng.Lúc đầu cậu định nhấn tắt màn hình, nào ngờ lại có một cuộc điện thoại gọi tới, bàn tay không cẩn thận trượt khẽ đi, điện thoại được kết nối, cả căn phòng vang lên tiếng nói của Tô Việt Bạch: "Anh!!! Cyan đại đại là anh Cố Ký Thanh phải không? Còn cái tài khoản 'Hôm nay Cún đã kết hôn với Mèo chưa' chính là anh, đúng chứ? Chắc chắn là anh! Chắc chắn là anh! Nhất định là anh!!!"Âm thanh của Tô Việt Bạch đã sung sướng đến mức xuất hiện chút độ rung.Cố Ký Thanh: "?"Hôm nay Cún đã kết hôn với Mèo chưa là cái gì?Chu Từ Bạch: "???"Tại sao Tô Việt Bạch lại biết chuyện này?Không chờ hai người họ hỏi thành câu, Tô Việt Bạch đầu bên kia đã bùm bùm chia sẻ ngay thông tin kế tiếp: "Gần đây câu chuyện nhỏ của Mèo và Cún rất rất hot ấy! Trước đó em đã xem qua, cảm thấy có nhiều điểm quen thuộc, nhưng không suy nghĩ quá nhiều, em cứ tưởng rằng toàn thế giới này đôi tình nhân thối nào cũng vậy, nhưng mà!"Một bước ngoặt quan trọng."Hôm nay sau khi bức vẽ của A Đại bùng nổ, có người đi lục danh sách chia sẻ bài đăng của Cyan, đào ra được một tài khoản chuyên chia sẻ tranh của anh ấy, ID là Hôm nay Cún đã kết hôn với Mèo chưa, mỗi bài đăng trên Weibo của người này đều có liên quan đến nội dung của truyện! Mà có một tấm hình trong đó địa điểm ngay tại Thanh Đại, quan trọng nhất, sườn mặt hai người trong tấm hình chắc chắn là các anh! Nhanh nói em nghe sự thật đi nào!""..."Kích động tới mức nói ra một đoạn văn lộn xộn, nhưng đã đủ để đoán được toàn bộ nguyên nhân đầu đuôi sự việc.Cố Ký Thanh mở bàn tay, đưa tới trước mặt Chu Từ Bạch.Ý thức được cái khăn che mặt cuối cùng của mình cũng vô tình bị lột mất, Chu Từ Bạch chỉ có thể tắt cuộc điện thoại của Tô Việt Bạch đi, ngoan ngoãn giao điện thoại di động đến tay Cố Ký Thanh.Cố Ký Thanh nhận máy, ấn mở Weibo.ID quả nhiên là [Hôm nay Cún đã kết hôn với Mèo chưa]Mà vừa lật trang cá nhân một cái, tất cả đều tràn đầy [Chưa. Nhưng Cún đang cố gắng].Có đôi khi bài đăng trên đó là một bài chia sẻ bài viết của Cố Ký Thanh, có đôi khi là nhật ký ghi chép lại những việc vặt nho nhỏ của hai người họ.Ví dụ như ngày 1 tháng 6 năm 2022.[@Hôm nay Cún đã kết hôn với Mèo chưa: Chưa, nhưng Cún đang cố gắng. Hôm nay Mèo chính là bạn nhỏ đáng yêu nhất thế gian này.]Ảnh đi kèm: Dưới màn pháo hoa trong Disney Land, Cố Ký Thanh đội bờm tóc Mickey, ngồi xổm xuống đất cười cùng một đứa bé đang cầm cây kẹo, dung mạo người trong ảnh không rõ ràng, chỉ có thể nhìn ra mặt mày tươi cười của anh.Lại ví dụ như ngày 20 tháng 5 năm 2022.[@Hôm nay Cún đã kết hôn với Mèo chưa: Chưa, nhưng Cún đang cố gắng. Hôm nay còn gặp gỡ được một đôi bóng tình nhân.]Ảnh đi kèm: Ánh nắng mặt trời in xuống mặt đất bóng của một cặp tình nhân đang đi dạo dưới con đường rợp bóng cây, hai chiếc bóng tay nắm tay nhau, vừa vặn tạo thành một trái tim nho nhỏ.Lại ví dụ như ngày 1 tháng 4 năm 2022.[@Hôm nay Cún đã kết hôn với Mèo chưa: Chưa, nhưng Cún đang cố gắng. Hôm nay Mèo đúng là một kẻ xấu xa.]Ảnh đi kèm: Chúc Chúc đáng thương và một cái quần jean bị cắn rách mông.Lại ví dụ như ngày 14 tháng 3 năm 2022.[@Hôm nay Cún đã kết hôn với Mèo chưa: Chưa, nhưng Cún đang cố gắng.Mèo đã tự tay đan một đôi khăn quàng cổ tình nhân, hôm nay Bắc Kinh đã ấm lại, nhiệt độ 21℃, Cún và Mèo suýt chút nữa đã bị say nắng.]Ảnh đi kèm: Ảnh bóng người phản chiếu trên khung cửa kính, tất cả mọi người xung quanh đều mặc đồ mùa xuân, chỉ có hai tên ngốc đang quàng khăn thật dày.Lại ví dụ như ngày 5 tháng 3 năm 2022.[@Hôm nay Cún đã kết hôn với Mèo chưa: Chưa, nhưng Cún đang cố gắng. Bởi vì chiều nay ánh nắng mặt trời thật đẹp, sau khi tỉnh giấc được anh ấy tặng một nụ hôn, đột nhiên mình lại phát hiện ra, mình thật thương thật thương anh ấy.]...Từng chút từng chút một, nhiều khi là những thứ đơn giản không thể đơn giản hơn, ví dụ như Cố Ký Thanh phát hiện ra một con côn trùng có dáng dấp kỳ quái, sau đó ngạc nhiên quay đầu tìm Chu Từ Bạch, cậu cũng sẽ nói, con côn trùng nhỏ rất đáng yêu, cậu rất thích anh.Cố Ký Thanh cho rằng anh đã cảm nhận được hết tình yêu mà Chu Từ Bạch dành cho anh, nhưng không ngờ Chu Từ Bạch lại yêu anh nhiều đến vậy, nhiều đến mức đủ lấp kín mọi khe hở thời gian, nhiều đến mức Cố Ký Thanh sinh ra ý nghĩ lựa chọn phương án sai lầm.Cún lớn đáng yêu đến vậy, còn dính người, nếu như anh đi rồi, Cún phải làm sao đây?Cố Ký Thanh ôm lấy cổ Chu Từ Bạch, trán tựa vào vai cậu, hai mắt hơi chua xót. Anh nhắm mắt lại, lông mi quẹt lên làn da Chu Từ Bạch, truyền tới một cảm xúc không mấy vui sướng.Chu Từ Bạch phát hiện ra, vội vã thấp giọng hỏi: "Cố Miêu Miêu, anh giận rồi hả? Xin lỗi anh, đáng lẽ em phải nói cho anh chuyện em biết anh vẽ tranh, cũng không nên khoe khoang tình cảm của chúng mình. Anh yên tâm đi, nếu anh không muốn em sẽ lập tức xóa bỏ, mà cũng tuyệt đối không để cho bọn họ làm loạn..."Chu Từ Bạch còn chưa nói xong, Cố Ký Thanh đã cắn nhẹ lên môi cậu: "Chu Từ Bạch, em ngốc à, tại sao lại nghĩ anh không vui?""Bởi vì chuyện này có thể khiến anh bị người khác chỉ trỏ".Chu Từ Bạch mím môi.Chuyện cậu thích Cố Ký Thanh, cậu chỉ hận không thể cho cả thế giới này biết. Nhưng cậu lại không thể xác nhận được rằng, Cố Ký Thanh có thích chuyện như vậy hay không, cho nên cậu cứ một mực dùng cái acc clone chỉ có vỏn vẹn mười mấy người theo dõi, trắng trợn biểu đạt tình yêu của mình.Kết quả cậu không thể nào nghĩ ra, chỉ cần là nơi có con người, bí mật nho nhỏ của cậu muốn giấu cũng không được.Lỡ đâu Cố Ký Thanh không vui thì phải làm thế nào.Cố Ký Thanh nhìn ra tâm tư của cậu, khẽ cười: "Nếu như anh không vui, anh sẽ không vẽ câu chuyện nhỏ của Mèo và Cún. Chu Từ Bạch à, tình cảm của anh dành cho em trước giờ chưa từng sợ cả thế gian này biết được".Quyết định chấp nhận tình yêu của Chu Từ Bạch và đem tình yêu của mình tặng cho Chu Từ Bạch, là chuyện dũng cảm nhất cuộc đời này anh đã từng làm, tất cả mọi thứ còn lại đối với anh cũng không quan trọng đến nhường ấy.Cho nên Cún thích khoe thì cứ khoe, dù sao anh cũng rất vui vẻ."Mà em xem đi, bình luận và chia sẻ toàn là lời hâm mộ và chúc phúc cho chúng mình, chúng mình không làm chuyện gì trái với lương tâm, sợ gì chứ. Lại nói hôm nay anh bảo anh có chuyện tốt muốn nói với em, thực ra nó có liên quan đến chuyện mình đang nói, có lẽ là anh tạm thời sẽ không phải mượn chủ nợ nhỏ ngây thơ 200.000 tệ nữa".Lời nói vừa xong, Chu Từ Bạch ngước mi lên nhìn.Cố Ký Thanh nhìn cậu, chân thành dịu dàng nói tiếp: "Có người muốn tìm anh mua bản quyền mọi thứ liên quan đến Mèo và Cún, mặc dù số tiền chắc cũng không nhiều, nhưng sẽ đủ chi phí cho một năm anh ra nước ngoài làm sinh viên trao đổi".Nói xong rồi, Cố Ký Thanh đứng dậy, cầm máy tính tới, mở mail, đưa màn hình hướng về phía Chu Từ Bạch.Bầu không khí khi ấy chìm vào trong khoảng không im lặng ngắn ngủi.Không biết từ khi nào Chúc Chúc đã lén lút đẩy cửa phòng đi ra, cọ cọ tới, nhưng có lẽ cậu chàng phát hiện được cảm xúc khác lạ trong phòng, thế nên cứ đứng im tại chỗ không nhúc nhích.Chu Từ Bạch xem hết mẫu đơn giáo sư Trương gửi cho Cố Ký Thanh, cùng lời cổ vũ và chỉ dạy, hàng mi rũ xuống.Ánh chiều cuối cùng buổi chạng vạng rơi xuống hàng mi, thoáng nhuộm nó thành màu nâu sẫm.Cố Ký Thanh hiếm khi không đoán ra được cảm xúc của Chu Từ Bạch.Thế nhưng anh không hiểu tại sao mình lại thấy khó chịu trong lòng.Anh vuốt mắt cậu, dịu giọng nói: "Không sao đâu, nếu em không đồng ý, hai chúng ta lại tiếp tục cùng nhau bàn bạc. Thực sự không được nữa thì năm nay anh không đi vội, chờ năm tư...""Đi chứ, tại sao lại không đi?" Ngay lúc Cố Ký Thanh tưởng rằng Chu Từ Bạch sẽ không đồng ý, Chu Từ Bạch lại ôm chặt anh, dùng sức hôn lên hai má anh một cái, sau đó nhìn anh, nghiêm túc vô cùng: "Bạn trai em là người tuyệt vời nhất thế gian, biết vẽ lại còn biết tính toán. Người khác muốn đi không được, tại sao bạn trai em lại không thể đi? Nếu như anh sợ bán tranh không đủ tiền, em vẫn còn một kho bạc nhỏ, nói chung là, bạn trai em nhất định phải đi".Ánh mắt giọng điệu của cậu quá chân thành chắc chắn, khiến cho Cố Ký Thanh nhất thời chưa thể xác định được, khẽ chớp mắt: "Thế nhưng hai ta sẽ phải tách nhau ra suốt một năm, năm nay bên Harvard chỉ có danh sách trao đổi sinh viên cùng khoa Toán học, mà em đang học song song hai văn bằng, khẳng định chỉ có thể ở lại trong nước, vậy chúng mình...""Cố Chỉ Chỉ, anh có muốn đi không?"Lúc Chu Từ Bạch hỏi ra câu này, Cố Ký Thanh khẽ chớp hàng mi.Đáp án không cần nói cũng rõ.Không có một con người ưu tú nào không hướng tới nền tảng học tập cao cấp hơn, nhưng vì Cố Chỉ Chỉ là một con mèo dịu dàng, Mèo nhỏ sợ Cún lớn không gặp được anh sẽ tủi thân.Chu Từ Bạch ôm Cố Ký Thanh đang mang theo chút cảm xúc khó chịu vào trong lòng, thấp giọng nói: "Mèo ngốc, anh không nhớ em đã từng nói gì với anh sao? Khi ở bên cạnh em, anh cứ đi làm tất cả những gì anh muốn. Cố Chỉ Chỉ của em là con mèo thông minh nhất thế giới này, về sau cũng sẽ là chú mèo ưu tú nhất. Cho nên đừng vì người khác mà từ bỏ chuyện anh muốn làm nhé, có hiểu không?"Bạn trai cậu đã từng từ bỏ vẽ tranh, đã từng từ bỏ múa, vậy thì cậu nhất định phải bảo vệ ước mơ cuối cùng của anh."Cố Ký Thanh, em thuộc về một mình anh, nhưng anh thì chỉ thuộc về chính mình".Lúc Chu Từ Bạch thấp giọng nói ra câu nói này, tiếng nói trầm thấp dịu dàng bên tai khiến cho Cố Ký Thanh giật mình phát hiện ra, hóa ra từ khi yêu anh đến giờ, Chu Từ Bạch đã trưởng thành nhiều như vậy.Cậu vốn là một chú Cún lớn dính người, thế nhưng cũng là một người đàn ông đáng tin tưởng.Cậu trai tấm gương đạo đức nhỏ của anh vĩnh viễn sẽ mang tới cho anh một tình yêu lành mạnh.Thế nên Cố Ký Thanh gật đầu: "Được".Chu Từ Bạch lại hôn anh một cái: "Vậy em đi nấu cơm nhé, tối nay anh muốn ăn gì, nói cho bạn trai anh nghe đi".Cố Ký Thanh từ từ nhắm mắt lại, cọ cọ vào người cậu: "Gì cũng muốn ăn"."Vậy em nấu mỗi thứ một ít, anh phải ăn hết sạch đó, nghe không?""Được".Người đàn ông đứng trong phòng bếp mặc áo phông đơn giản màu đen, mái tóc cắt tỉa gọn gàng, lúc làm đồ ăn đã bớt đi những cú đảo muôi lòe loẹt, nhưng lại tỉ mỉ lén lút nhét rau quả vào món Cố Ký Thanh thích ăn.Cố Ký Thanh ngồi bên quầy bar bên ngoài phòng bếp, bưng một bát đá bào, từng miếng từng miếng ăn bát dưa hấu bột báng ngọt ngào Chu Từ Bạch làm cho, nhìn cảnh tượng bên trong phòng bếp. Anh đột nhiên nghĩ, Cún ngốc của anh đã vụng trộm trưởng thành từ bao giờ, nếu như sau này cậu không nũng nịu giả bộ đáng thương với anh nữa thì anh phải làm sao?
Đuôi mèo con không cẩn thận bị dính chất lỏng, ngượng ngùng rũ xuống bên người, theo động tác của Chu Từ Bạch, đong đưa động đậy, giống như một món ngon treo trước mặt, quyến rũ tới độ khiến cậu phát điên.Đợi đến khi cuối cùng cậu hết chịu đựng được, cúi người dùng sức cắn cái cổ trắng nõn dưới người mình, mồ hôi đã thấm ướt bờ vai rộng lớn đẹp đẽ của cậu, thuận theo đường cong nhỏ xuống trên người Cố Ký Thanh."Cố Miêu Miêu, anh lại giấu tâm tư xấu xa gì đúng không?"Chu Từ Bạch lại cắn một cái lên phía sau cổ của Cố Ký Thanh, tiếng nói khàn khàn, giống như muốn hung hăng chất vấn, nhưng lúc nói ra miệng rồi, chỉ còn lại toàn là dung túng cưng chiều.Cố Ký Thanh lười biếng lật người, ôm cổ cậu, mặt vùi vào cổ, khẽ nói: "Mèo tụi anh làm gì có ý đồ xấu bao giờ".Mỗi lần Cố Ký Thanh tự xưng chính mình là mèo, cái giọng điệu lười biếng điềm nhiên nũng nịu như không có chuyện gì, thế nhưng lại cào cho lòng Chu Từ Bạch ngứa ngáy khó chịu, muốn cắn mạnh anh vài hồi, thế nhưng chẳng lần nào cậu nỡ hạ miệng xuống, chỉ có thể thở hổn hển bất đắc dĩ nói: "Tất cả đám mèo đều đầy một bụng xấu xa".Suốt ngày chỉ muốn bắt nạt cậu cún như cậu.Cố Ký Thanh cười khẽ: "Thực sự có một tin tốt, còn có một tin... Ừm... một tin có lẽ phải thương lượng với em rồi mới biết nó có phải tin tốt hay không".Lúc Cố Ký Thanh nói được nửa câu, ánh mắt nhìn về phía Chu Từ Bạch đã trở nên nghiêm túc hơn nhiều.Lòng Chu Từ Bạch hơi cuống lên, vừa định mở miệng, điện thoại bên cạnh bỗng nhiên *tinh tinh* không ngừng.Lúc đầu cậu định nhấn tắt màn hình, nào ngờ lại có một cuộc điện thoại gọi tới, bàn tay không cẩn thận trượt khẽ đi, điện thoại được kết nối, cả căn phòng vang lên tiếng nói của Tô Việt Bạch: "Anh!!! Cyan đại đại là anh Cố Ký Thanh phải không? Còn cái tài khoản 'Hôm nay Cún đã kết hôn với Mèo chưa' chính là anh, đúng chứ? Chắc chắn là anh! Chắc chắn là anh! Nhất định là anh!!!"Âm thanh của Tô Việt Bạch đã sung sướng đến mức xuất hiện chút độ rung.Cố Ký Thanh: "?"Hôm nay Cún đã kết hôn với Mèo chưa là cái gì?Chu Từ Bạch: "???"Tại sao Tô Việt Bạch lại biết chuyện này?Không chờ hai người họ hỏi thành câu, Tô Việt Bạch đầu bên kia đã bùm bùm chia sẻ ngay thông tin kế tiếp: "Gần đây câu chuyện nhỏ của Mèo và Cún rất rất hot ấy! Trước đó em đã xem qua, cảm thấy có nhiều điểm quen thuộc, nhưng không suy nghĩ quá nhiều, em cứ tưởng rằng toàn thế giới này đôi tình nhân thối nào cũng vậy, nhưng mà!"Một bước ngoặt quan trọng."Hôm nay sau khi bức vẽ của A Đại bùng nổ, có người đi lục danh sách chia sẻ bài đăng của Cyan, đào ra được một tài khoản chuyên chia sẻ tranh của anh ấy, ID là Hôm nay Cún đã kết hôn với Mèo chưa, mỗi bài đăng trên Weibo của người này đều có liên quan đến nội dung của truyện! Mà có một tấm hình trong đó địa điểm ngay tại Thanh Đại, quan trọng nhất, sườn mặt hai người trong tấm hình chắc chắn là các anh! Nhanh nói em nghe sự thật đi nào!""..."Kích động tới mức nói ra một đoạn văn lộn xộn, nhưng đã đủ để đoán được toàn bộ nguyên nhân đầu đuôi sự việc.Cố Ký Thanh mở bàn tay, đưa tới trước mặt Chu Từ Bạch.Ý thức được cái khăn che mặt cuối cùng của mình cũng vô tình bị lột mất, Chu Từ Bạch chỉ có thể tắt cuộc điện thoại của Tô Việt Bạch đi, ngoan ngoãn giao điện thoại di động đến tay Cố Ký Thanh.Cố Ký Thanh nhận máy, ấn mở Weibo.ID quả nhiên là [Hôm nay Cún đã kết hôn với Mèo chưa]Mà vừa lật trang cá nhân một cái, tất cả đều tràn đầy [Chưa. Nhưng Cún đang cố gắng].Có đôi khi bài đăng trên đó là một bài chia sẻ bài viết của Cố Ký Thanh, có đôi khi là nhật ký ghi chép lại những việc vặt nho nhỏ của hai người họ.Ví dụ như ngày 1 tháng 6 năm 2022.[@Hôm nay Cún đã kết hôn với Mèo chưa: Chưa, nhưng Cún đang cố gắng. Hôm nay Mèo chính là bạn nhỏ đáng yêu nhất thế gian này.]Ảnh đi kèm: Dưới màn pháo hoa trong Disney Land, Cố Ký Thanh đội bờm tóc Mickey, ngồi xổm xuống đất cười cùng một đứa bé đang cầm cây kẹo, dung mạo người trong ảnh không rõ ràng, chỉ có thể nhìn ra mặt mày tươi cười của anh.Lại ví dụ như ngày 20 tháng 5 năm 2022.[@Hôm nay Cún đã kết hôn với Mèo chưa: Chưa, nhưng Cún đang cố gắng. Hôm nay còn gặp gỡ được một đôi bóng tình nhân.]Ảnh đi kèm: Ánh nắng mặt trời in xuống mặt đất bóng của một cặp tình nhân đang đi dạo dưới con đường rợp bóng cây, hai chiếc bóng tay nắm tay nhau, vừa vặn tạo thành một trái tim nho nhỏ.Lại ví dụ như ngày 1 tháng 4 năm 2022.[@Hôm nay Cún đã kết hôn với Mèo chưa: Chưa, nhưng Cún đang cố gắng. Hôm nay Mèo đúng là một kẻ xấu xa.]Ảnh đi kèm: Chúc Chúc đáng thương và một cái quần jean bị cắn rách mông.Lại ví dụ như ngày 14 tháng 3 năm 2022.[@Hôm nay Cún đã kết hôn với Mèo chưa: Chưa, nhưng Cún đang cố gắng.Mèo đã tự tay đan một đôi khăn quàng cổ tình nhân, hôm nay Bắc Kinh đã ấm lại, nhiệt độ 21℃, Cún và Mèo suýt chút nữa đã bị say nắng.]Ảnh đi kèm: Ảnh bóng người phản chiếu trên khung cửa kính, tất cả mọi người xung quanh đều mặc đồ mùa xuân, chỉ có hai tên ngốc đang quàng khăn thật dày.Lại ví dụ như ngày 5 tháng 3 năm 2022.[@Hôm nay Cún đã kết hôn với Mèo chưa: Chưa, nhưng Cún đang cố gắng. Bởi vì chiều nay ánh nắng mặt trời thật đẹp, sau khi tỉnh giấc được anh ấy tặng một nụ hôn, đột nhiên mình lại phát hiện ra, mình thật thương thật thương anh ấy.]...Từng chút từng chút một, nhiều khi là những thứ đơn giản không thể đơn giản hơn, ví dụ như Cố Ký Thanh phát hiện ra một con côn trùng có dáng dấp kỳ quái, sau đó ngạc nhiên quay đầu tìm Chu Từ Bạch, cậu cũng sẽ nói, con côn trùng nhỏ rất đáng yêu, cậu rất thích anh.Cố Ký Thanh cho rằng anh đã cảm nhận được hết tình yêu mà Chu Từ Bạch dành cho anh, nhưng không ngờ Chu Từ Bạch lại yêu anh nhiều đến vậy, nhiều đến mức đủ lấp kín mọi khe hở thời gian, nhiều đến mức Cố Ký Thanh sinh ra ý nghĩ lựa chọn phương án sai lầm.Cún lớn đáng yêu đến vậy, còn dính người, nếu như anh đi rồi, Cún phải làm sao đây?Cố Ký Thanh ôm lấy cổ Chu Từ Bạch, trán tựa vào vai cậu, hai mắt hơi chua xót. Anh nhắm mắt lại, lông mi quẹt lên làn da Chu Từ Bạch, truyền tới một cảm xúc không mấy vui sướng.Chu Từ Bạch phát hiện ra, vội vã thấp giọng hỏi: "Cố Miêu Miêu, anh giận rồi hả? Xin lỗi anh, đáng lẽ em phải nói cho anh chuyện em biết anh vẽ tranh, cũng không nên khoe khoang tình cảm của chúng mình. Anh yên tâm đi, nếu anh không muốn em sẽ lập tức xóa bỏ, mà cũng tuyệt đối không để cho bọn họ làm loạn..."Chu Từ Bạch còn chưa nói xong, Cố Ký Thanh đã cắn nhẹ lên môi cậu: "Chu Từ Bạch, em ngốc à, tại sao lại nghĩ anh không vui?""Bởi vì chuyện này có thể khiến anh bị người khác chỉ trỏ".Chu Từ Bạch mím môi.Chuyện cậu thích Cố Ký Thanh, cậu chỉ hận không thể cho cả thế giới này biết. Nhưng cậu lại không thể xác nhận được rằng, Cố Ký Thanh có thích chuyện như vậy hay không, cho nên cậu cứ một mực dùng cái acc clone chỉ có vỏn vẹn mười mấy người theo dõi, trắng trợn biểu đạt tình yêu của mình.Kết quả cậu không thể nào nghĩ ra, chỉ cần là nơi có con người, bí mật nho nhỏ của cậu muốn giấu cũng không được.Lỡ đâu Cố Ký Thanh không vui thì phải làm thế nào.Cố Ký Thanh nhìn ra tâm tư của cậu, khẽ cười: "Nếu như anh không vui, anh sẽ không vẽ câu chuyện nhỏ của Mèo và Cún. Chu Từ Bạch à, tình cảm của anh dành cho em trước giờ chưa từng sợ cả thế gian này biết được".Quyết định chấp nhận tình yêu của Chu Từ Bạch và đem tình yêu của mình tặng cho Chu Từ Bạch, là chuyện dũng cảm nhất cuộc đời này anh đã từng làm, tất cả mọi thứ còn lại đối với anh cũng không quan trọng đến nhường ấy.Cho nên Cún thích khoe thì cứ khoe, dù sao anh cũng rất vui vẻ."Mà em xem đi, bình luận và chia sẻ toàn là lời hâm mộ và chúc phúc cho chúng mình, chúng mình không làm chuyện gì trái với lương tâm, sợ gì chứ. Lại nói hôm nay anh bảo anh có chuyện tốt muốn nói với em, thực ra nó có liên quan đến chuyện mình đang nói, có lẽ là anh tạm thời sẽ không phải mượn chủ nợ nhỏ ngây thơ 200.000 tệ nữa".Lời nói vừa xong, Chu Từ Bạch ngước mi lên nhìn.Cố Ký Thanh nhìn cậu, chân thành dịu dàng nói tiếp: "Có người muốn tìm anh mua bản quyền mọi thứ liên quan đến Mèo và Cún, mặc dù số tiền chắc cũng không nhiều, nhưng sẽ đủ chi phí cho một năm anh ra nước ngoài làm sinh viên trao đổi".Nói xong rồi, Cố Ký Thanh đứng dậy, cầm máy tính tới, mở mail, đưa màn hình hướng về phía Chu Từ Bạch.Bầu không khí khi ấy chìm vào trong khoảng không im lặng ngắn ngủi.Không biết từ khi nào Chúc Chúc đã lén lút đẩy cửa phòng đi ra, cọ cọ tới, nhưng có lẽ cậu chàng phát hiện được cảm xúc khác lạ trong phòng, thế nên cứ đứng im tại chỗ không nhúc nhích.Chu Từ Bạch xem hết mẫu đơn giáo sư Trương gửi cho Cố Ký Thanh, cùng lời cổ vũ và chỉ dạy, hàng mi rũ xuống.Ánh chiều cuối cùng buổi chạng vạng rơi xuống hàng mi, thoáng nhuộm nó thành màu nâu sẫm.Cố Ký Thanh hiếm khi không đoán ra được cảm xúc của Chu Từ Bạch.Thế nhưng anh không hiểu tại sao mình lại thấy khó chịu trong lòng.Anh vuốt mắt cậu, dịu giọng nói: "Không sao đâu, nếu em không đồng ý, hai chúng ta lại tiếp tục cùng nhau bàn bạc. Thực sự không được nữa thì năm nay anh không đi vội, chờ năm tư...""Đi chứ, tại sao lại không đi?" Ngay lúc Cố Ký Thanh tưởng rằng Chu Từ Bạch sẽ không đồng ý, Chu Từ Bạch lại ôm chặt anh, dùng sức hôn lên hai má anh một cái, sau đó nhìn anh, nghiêm túc vô cùng: "Bạn trai em là người tuyệt vời nhất thế gian, biết vẽ lại còn biết tính toán. Người khác muốn đi không được, tại sao bạn trai em lại không thể đi? Nếu như anh sợ bán tranh không đủ tiền, em vẫn còn một kho bạc nhỏ, nói chung là, bạn trai em nhất định phải đi".Ánh mắt giọng điệu của cậu quá chân thành chắc chắn, khiến cho Cố Ký Thanh nhất thời chưa thể xác định được, khẽ chớp mắt: "Thế nhưng hai ta sẽ phải tách nhau ra suốt một năm, năm nay bên Harvard chỉ có danh sách trao đổi sinh viên cùng khoa Toán học, mà em đang học song song hai văn bằng, khẳng định chỉ có thể ở lại trong nước, vậy chúng mình...""Cố Chỉ Chỉ, anh có muốn đi không?"Lúc Chu Từ Bạch hỏi ra câu này, Cố Ký Thanh khẽ chớp hàng mi.Đáp án không cần nói cũng rõ.Không có một con người ưu tú nào không hướng tới nền tảng học tập cao cấp hơn, nhưng vì Cố Chỉ Chỉ là một con mèo dịu dàng, Mèo nhỏ sợ Cún lớn không gặp được anh sẽ tủi thân.Chu Từ Bạch ôm Cố Ký Thanh đang mang theo chút cảm xúc khó chịu vào trong lòng, thấp giọng nói: "Mèo ngốc, anh không nhớ em đã từng nói gì với anh sao? Khi ở bên cạnh em, anh cứ đi làm tất cả những gì anh muốn. Cố Chỉ Chỉ của em là con mèo thông minh nhất thế giới này, về sau cũng sẽ là chú mèo ưu tú nhất. Cho nên đừng vì người khác mà từ bỏ chuyện anh muốn làm nhé, có hiểu không?"Bạn trai cậu đã từng từ bỏ vẽ tranh, đã từng từ bỏ múa, vậy thì cậu nhất định phải bảo vệ ước mơ cuối cùng của anh."Cố Ký Thanh, em thuộc về một mình anh, nhưng anh thì chỉ thuộc về chính mình".Lúc Chu Từ Bạch thấp giọng nói ra câu nói này, tiếng nói trầm thấp dịu dàng bên tai khiến cho Cố Ký Thanh giật mình phát hiện ra, hóa ra từ khi yêu anh đến giờ, Chu Từ Bạch đã trưởng thành nhiều như vậy.Cậu vốn là một chú Cún lớn dính người, thế nhưng cũng là một người đàn ông đáng tin tưởng.Cậu trai tấm gương đạo đức nhỏ của anh vĩnh viễn sẽ mang tới cho anh một tình yêu lành mạnh.Thế nên Cố Ký Thanh gật đầu: "Được".Chu Từ Bạch lại hôn anh một cái: "Vậy em đi nấu cơm nhé, tối nay anh muốn ăn gì, nói cho bạn trai anh nghe đi".Cố Ký Thanh từ từ nhắm mắt lại, cọ cọ vào người cậu: "Gì cũng muốn ăn"."Vậy em nấu mỗi thứ một ít, anh phải ăn hết sạch đó, nghe không?""Được".Người đàn ông đứng trong phòng bếp mặc áo phông đơn giản màu đen, mái tóc cắt tỉa gọn gàng, lúc làm đồ ăn đã bớt đi những cú đảo muôi lòe loẹt, nhưng lại tỉ mỉ lén lút nhét rau quả vào món Cố Ký Thanh thích ăn.Cố Ký Thanh ngồi bên quầy bar bên ngoài phòng bếp, bưng một bát đá bào, từng miếng từng miếng ăn bát dưa hấu bột báng ngọt ngào Chu Từ Bạch làm cho, nhìn cảnh tượng bên trong phòng bếp. Anh đột nhiên nghĩ, Cún ngốc của anh đã vụng trộm trưởng thành từ bao giờ, nếu như sau này cậu không nũng nịu giả bộ đáng thương với anh nữa thì anh phải làm sao?
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top