Yoongi Te Bac
Seok Jin ra sức kiểm tra tổng quát một lần nữa, cuối cùng hắn tiêm cho y một liều thuốc rồi bước ra ngoài. "Đây là loại thuốc độc anh chưa từng gặp trước đây. May là do tiếp xúc với liều lượng nhỏ nên đã không cướp mất tính mạng của Taehyung. Nhưng mà cổ họng của nó bị tổn thương quá nặng, di chứng chắc chắn sẽ xảy ra."Hoseok và Jimin tái mét mặt mày khi Seok Jin chậm rãi giải thích về tình trạng của Taehyung. "Có thể là di chứng gì???"Jimin sốt sắng hỏi đàn anh của mình. "Liệt dây thanh quản. Tức là sẽ bị câm, trường hợp xấu có thể kèm theo không ăn uống được, chỉ có thể truyền các chất qua đường máu. Đã vậy, anh thật sự cũng không biết chừng nào nó mới có thể tỉnh dậy nữa.""Mẹ nó...chết tiệt!"Hoseok tức tối thốt lên một câu. Anh sa sầm mặt mày đến đứng còn không vững.Bộp!Đúng lúc đó thì tiếng của vật gì đó nặng trĩu rơi xuống phát ra. Ba người quay đầu lại thì lập tức thấy May hoảng loạn lấy tay che miệng lại với vẻ không tin được. Cái balo vải của em đã bị tuột khỏi cánh tay mà nằm ngổn ngang trên đất.Từ cái ngày xảy ra chuyện, em đã lập tức biến mất không để lại một dấu vết cho ai trừ Min Yoongi. Tới giờ đã ba năm. Mọi người không hiểu lý do em bỏ đi, nhưng chắc chắn là để trừng phạt cái tình yêu rồ dại của Kim Taehyung.Hoặc là cứu y. Có lẽ vậy."May, sao em bây giờ mới về với nó, mấy năm qua nó đã nhớ em biết bao nhiêu?"Jimin buồn bã nhìn em, đắng cay nói. "Tae...Tae Tae à!"May bật khóc thốt lên tên y, rồi vội vàng lao đến cạnh giường bệnh nơi Taehyung đang hôn mê.Gương mặt y nhợt nhạt chẳng có chút sức sống, nhưng những đường nét quật cường trong kí ức của May vẫn không hề thay đổi."Anh Tae...Em về rồi!"May về với anh rồi đây.
***
Trong cơn cuồng nhiệt với người đàn ông, Bi chưa từng cảm thấy bản thân bị dày vò hay cảm thấy nhục nhã đau đớn đến như thế. Những vết bầm trên da thịt trắng nõn kia cứ liên tiếp được tạo ra, Yoongi nằm trên thân cô vẫn liên tục luận động ra vào cùng cự vật to lớn kia. Sau khi thỏa mãn bản thân, hắn lại chèn ép môi cô, mạnh bạo mút mát lấy nó.
Con người vốn là lũ ác quỷ trong mắt Bi, nhưng người đàn ông đây còn hơn thế nữa. Cô cảm nhận được linh hồn hắn thật là lạnh lẽo, nhẫn tâm và già cỗi, trái ngược với diện mạo đầy ngọt ngào và mê hoặc của chính hắn. Trong cơn đau vì hoảng loạn và khủng bố tinh thần bởi người đàn ông đó, ban đầu cô còn có thể la khóc cầu xin. Thế nhưng tệ hại thật, dần dần cô bị làm cho vô cảm, lệ thế nào lại tắc nghẽn ở khóe mắt. Bi cứ nằm vật ra đó như một cái xác chết.Trong những lúc bĩ cực như lúc này, Bi thường nghĩ đến cái việc giải thoát. Bởi khi chết đi rồi, bản thân sẽ không còn cảm xúc. Bi đã từng nghĩ là cô phải cố gắng sống, cho dù ông trời tàn nhẫn với cuộc đời cô đến mức nào. Nhưng...Đến sỏi đá rồi cũng sẽ có một ngày mòn đi, con người da thịt đỏ ấm làm sao không biết đau?Đang chìm đắm trong dục vọng, Yoongi bất ngờ bị cắn vào lưỡi khiến nó tóe máu ra. Hắn lập tức rời khỏi môi cô, hắn quay đi nhổ một ngụm nước bọt đầy máu tươi."Đúng là thứ bướng bỉnh!"Hắn không những không nổi điên, mà còn khoái chí cười cợt. Cả người tiến sát vào thân thể cô, một lần nữa giữ chặt lấy tay, tiếp tục những trận xâm nhập vào cơ thể kia cùng dục vọng đầy xấu xa.Bi ấm ức chịu những cú thúc đầy mạnh bạo, ý nghĩ muốn tự sát dâng lên đến đỉnh điểm.Mấy ngày trước, ý chí sinh tồn của Bi nảy sinh mạnh mẽ. Cô đã bị hành hạ thể xác nhưng lí trí vẫn ra sức tìm cách để bỏ chạy khỏi đây. Nhưng lúc này thân thể và cả ý chí của cô đều bị dậm nát và chà đạp, cô đau đớn lắm.Vừa giết xong anh trai mình, lại còn bị một gã cầm thú cưỡng hiếp.Cô muốn sống đấy! Nhưng cô không muốn sống như thế này!"A...a..."Toan cắn lưỡi bản thân để kết liễu đời mình, bỗng dưng gò má cô bị bóp lại đau điếng. Bàn tay của người đàn ông kia tựa gọng kiềm óp lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, Bi chỉ biết kêu ra một tiếng ư ử.Em chỉ có thể chết dưới tay ta thôi.Hắn thì thầm bên tai cô, sau đó cùng với cao trào của dục vọng, ở dưới phóng tất cả luồng ấm nóng kia vào bên trong cô gái nhỏ.Bi thất thần nhìn hắn, ánh mắt đen láy và tối tăm kia là thứ cô nhìn thấy cuối cùng trước khi bị đuối sức ngất đi.Yoongi thõa ý vuốt ve gương mặt xinh đẹp trước mặt mình, hôn nhẹ vào mặt cô.Có những duyên phận, là tơ hồng điểm kết, nhưng cũng có những cuộc tình, là xiềng xích buột chặt, chỉ khiến những người trong cuộc đau đớn. Tại thời điểm đó, hắn không nhận ra và cũng chẳng ý thức gì được về họ, để đến sau này, hắn đành dành cả cuộc đời để hối hận.***
"May đã về rồi sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top