[Zosan] Ông Xã Tôi Là Một Con Hổ Màu Xanh
Chương 7
'Xèo'
Vừa bỏ thịt lên, mùi thơm ngay lập tức bung toả tràn lan khắp hang động. Hai gã thú nhân to cao cũng không nén được tiếng nuốt nước bọt ừng ực.
"Yoi~ không ngờ ướp thứ kia vào lại có mùi thơm như vậy."
"Oaaaa thơm quá!!! Sanji thịt thịt thịt !!!!!!"
Sanji quay lại nhìn nơi phát ra âm thanh, ngay lập tức cậu phì cười. Luffy bị mùi hương đánh thức đang vung vẫy tay chân muốn thoát ra khỏi con báo nào đó, còn nó thì cứ nằm giả chết, rõ ràng cậu thấy cái miệng nó giật giật nhưng nhất quyết không buông Luffy ra.
"Torao !! Anh mà không buông em ra thì tối nay anh ngủ ngoài gốc cây tiếp nhá !"
Ngay lập tức, con báo nào đó vội buông ra, vươi vai biến lại thành vị y sư cao lãnh của bộ lạc. Còn Luffy thì vừa được giải thoát đã phóng tới bên bếp lửa, nước miếng chảy ròng ròng nhìn từng tảng thịt phát ra hương thơm quyến rũ.
"Sanji !! Đói~~~"
Ace và Sanji bật cười, đã lâu rồi họ chưa được nghe âm thanh này, tiếng kêu đói nũng nịu và đôi mắt long lanh, đứa em trai bé bỏng của họ.
~~~~~~____~~~~~~
Một đợt đánh chén qua đi, thứ còn sót lại chính là đống củi chưa cháy hết, còn lại một tí vụn thịt cũng không còn. Là một người đầu bếp, thấy đồ ăn mình nấu được hoan nghênh như vậy Sanji rất vui, liếc nhìn vị cao lớn bên cạnh, vẻ mặt lạnh lùng, sống lưng thẳng tắp, có điều vết vụn than bên mép và đôi môi bóng mỡ trông hơi buồn cười. Cậu đưa tay theo thói quen bóc vụn than xuống, cười tủm tỉm
"Thế nào? Có ngon không ?"
Dứt lời thì xung quanh lặng ngắt như tờ, chính người trong cuộc cũng sượng trân. Hình như hành động này có hơi thân mật quá thì phải. Cậu vội cười cười
"Haha...cái đó...vì mẹ tôi ăn cũng hay dính nên tôi có thói quen bóc xuống..."
Zoro nhướng mày, đầu lưỡi đỏ tươi liếm một vòng, sau đó cúi người
"Không sao..."
Ace thúc cùi chỏ vào Marco bên cạnh
"Thủ lĩnh mấy người trông thì dữ mà coi bộ dễ tính qua ha"
Marco đang uống nước nghe vậy thì hơi sặc
"Ờ ờ...khụ...khụ...dễ dữ luôn"
Ace chả hiểu mô tê gì, tưởng gã sặc thật còn đưa tay vỗ vỗ lưng. Chỉ có Zoro là quăng cho gã ánh mắt 'muốn sống thì câm miệng'.
Nhân lúc Sanji dọn dẹp, Zoro đến bên cạnh nhẹ giọng
"Đêm nay hãy đến chỗ ta nghỉ ngơi, không thể ở nơi của Law mãi được."
Cánh tay Sanji cứng đờ, tới rồi, giai đoạn chuyển về ở chung, sang chương tiếp theo chính là cảnh ư ư ư!!!!
Thấy cậu không phản hồi, hắn nghĩ là giống cái này đang thẹn thùng, liền thêm một câu
"Yên tâm, nơi của ta có hai cái giường, được ngăn bằng một vách đá."
Ôi thật là kín đáo, an toàn tưởng đâu cửa khoá mật mã không á.
"Còn Ace ?"
"Cậu ta sẽ đến chỗ của Marco"
"..." Tôi không cứu được anh em mình.
"Quyết định vậy đi, buổi chiều ta sẽ ghé đón, giờ ta phải đi."
Nói xong hắn quay lưng, Sanji vội đáp
"A...đi cẩn thận."
Bước chân của Zoro hơi khựng lại, đôi mắt liếc về phía sau, hắn gật đầu
"Ừm."
Một hổ một phượng hoàng cứ như vậy rời đi, đi hái quả ngọt a, tối nay giống cái xinh xinh sẽ về hang của họ a a a.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Top